Nguyên Gia chậm rãi qua hành lễ với Tiêu Trạm: “Thần bái kiến hoàng .”
Tiêu Trạm phất phất tay để cung nữ ở một bên đỡ Nguyên Gia dậy. Sau khi Nguyên Gia lên mới : “Hoàng triệu hai mẫu tử chúng cung là chuyện gì quan trọng ?”
Mê Truyện Dịch
Tiêu Trạm lên: “Muội thật đúng là cụt hứng, chẳng lẽ ca ca gọi đến gặp cũng ?”
Từ lúc khi Tiêu Trạm thăm dò Nguyên Gia thất bại, mặc dù bình thường vẫn giống lúc nhưng còn thiết như thế. Bây giờ Tiêu Trạm thế, trái giống với thái độ lúc như đúc.
Nguyên Gia cũng : “Thần chỉ lo lắng trễ nãi việc chính sự của hoàng .”
Tiêu Trạm giao cần câu cho thái giám hầu hạ, ba cùng trong lương đình. Lúc y mới : “Lần để cho bọn cung cũng là chuyện phân phó Diễn Chi.”
Tiêu Diễn Chi và mẫu , lập tức rời chỗ quỳ xuống: “Thần Tiêu Diễn Chi chỉ.”
Tiêu Trạm bất đắc dĩ : “Sao tính cách của con càng giống mẫu con thế hả, mau dậy .”
Sau khi Tiêu Diễn Chi chỗ, Tiêu Trạm mới tiếp: “Lần để Diễn Chi Nghiệp Thành.”
Nguyên Gia sững sờ, mặt cảm xúc gì: “Vì chiến sự bên ?”
Tiêu Trạm lắc đầu, hỏi: “Gần đây hai những lời đồn ?”
Nguyên Gia lập tức nghĩ đến lời đồn xôn xao kinh thành gần đây thì nhíu mày , nàng tỏ vẻ tức giận: “Năm đó, cữu cữu vì Đại Chu chúng mà c.h.ế.t sa trường, cũng ai ngài . Lòng quá ghê tởm!”
Tiêu Trạm : “Lời đồn cũng kì lạ, thêm phiến đá nữa, luôn cảm thấy thao túng ở phía . mà Khang ái khanh cũng sai, lửa khói. Cho dù dùng lời đồn gây sóng gió thì tất nhiên cũng lý do. Ta để Diễn Chi Nghiệp Thành cũng vì tra rõ nguyên nhân phía .”
Tiêu Diễn Chi gật gật đầu, : “Cữu cữu yên tâm, chất nhi nhất định sẽ tra xét rõ ràng chuyện , tuyệt đối phụ sự tín nhiệm của cữu cữu.”
Tiêu Trạm khoát tay áo: “Sau con cũng đừng hành động thiếu suy nghĩ, thứ đều theo Uy Quốc công. Dù ông cũng đóng giữ Nghiệp Thành nhiều năm, thời gian tiếp xúc với ngoại tộc cũng dài, kinh nghiệm hơn con nhiều.”
“Chất nhi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-432-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Tiêu Diễn Chi xong, thấy dường như Tiêu Trạm còn lời với mẫu nên cáo lui .
Sau khi Tiêu Diễn Chi rời , Tiêu Trạm thấy Nguyên Gia cau mày, nghĩ rằng nàng đang lo lắng đến sự an của nhi tử nên : “Muội yên tâm, sẽ phái đặc biệt bảo vệ Diễn Chi, chắc chắn sẽ để y chịu chút tổn thương nào.”
Nguyên Gia lấy tinh thần, vội : “Thần …”
“Tuổi của Diễn Chi cũng lớn , tóm cũng từ từ bắt đầu học việc. Trước mắt chính là cơ hội , để y ngoài nhiều xem nhiều một chút. Nam tử giống với nữ nhi, nếu cứ ở nơi kinh thành phồn hoa sẽ từ từ hao mòn ý chí chiến đấu của y.”
Nguyên Gia thấy Tiêu Trạm giải thích như mới y Tiêu Diễn Chi suy tính kỹ càng như thế. Điều khiến cho lòng nàng vô cùng phức tạp, nên : “Hoàng nhọc lòng.”
Tiêu Trạm thở dài : “Muội là ruột cùng mẫu sinh với , ca ca đương nhiên hi vọng các .”
Nguyên Gia càng cảm thấy hổ.
Tiêu Trạm thấy thế thì đưa một miếng trái cây cho nàng, : “Được , cũng chuyện lớn gì, chỉ là ngày đừng tỏ xa lạ với ca ca là .”
Ngay lúc Tiêu Diễn Chi nhận lệnh chuẩn Nghiệp Thành, Cố Trạch Mộ cũng nhận tin từ kinh thành. Lúc , bọn họ cách Nghiệp Thành bốn năm ngày đường, Cố Trạch Mộ cũng vội vã, mà cho bọn họ dừng .
Cố Thanh Ninh mơ hồ đoán gì đó, nàng hỏi: “Huynh nhận cái gì ?”
Cố Trạch Mộ tin tức trong tay “Ừm” một tiếng, đó mới : “Nếu tin tức lưu truyền trong kinh thành, tính toán thời gian chắc là khi Phụng Triển bắt nàng thì phận của y.”
Cố Thanh Ninh gật gật đầu, nhưng nhất thời hiểu ý của .
Cố Trạch Mộ giải thích thêm một câu: “Phụng Triển vẫn luôn giấu phận vô cùng kỹ lưỡng, nọ ? Là bên Phụng Triển phản đồ là…”
Cố Thanh Ninh cũng phản ứng kịp, nàng tiếp: “Hoặc nọ quen với Ô Ân! Tin tức chắc là từ miệng của Ô Ân!”
“Ô Ân là hậu nhân của mấy bộ lạc lớn năm xưa, nếu năm đó Phụng Triển thật sự hãm hại, như và Ô Ân liên hệ cũng lạ.”
“Cho nên đó cố ý tạo một chiếc bẫy vì đó sợ Phụng Triển chân tướng năm đó? Vì thế tay chiếm lợi thế, nghĩ cách đối phó Phụng Triển?”