nàng từng trầm mê vinh hoa phú quý, khi tiên đế cùng thái hậu qua đời, nàng chủ động giữ đạo hiếu, ở Thiên Phật Tự giữ đạo ba năm, đừng nàng là thiên kiêu quý nữ, ngay cả dân gian, hiếu tâm nguyện ý như cũng mấy .
Không chỉ Tiêu Trạm kính trọng nàng, triều dã khen ngợi dứt.
Hiện giờ Nguyên Gia từ Thiên Phật Tự trở về, phận của nàng càng tầm thường, nàng vẫn như cũ nửa phần đắc ý, vẫn luôn ghi nhớ bổn phận, đây mới là khó .
Trần hoàng hậu tự dung sắc là tài hoa của nàng đề kém hơn các vị phi tần trong hậu cung, chỉ dựa phận chính thê cùng sự tôn trọng của bệ hạ đối với nàng, nàng bệ hạ trọng tình trọng nghĩa, cho nên nàng đối với thái hậu là Nguyên Gia, từ tới nay đều ôn hòa hiền lành.
Cho dù Nguyên Gia ương ngạnh hống hách, nàng cũng sẽ vì mà đổi thái độ, nhưng Nguyên Gia bao giờ dựa phận mà chuyện ngang ngược kiêu ngạo, nàng trở về càng thêm khiêm tốn.
Mấy năm nay, Trần hoàng hậu quan tâm tới nàng, nhiều ít đều mang theo thiệt tình, hiện giờ thấy nàng như , chút đau lòng.
Nguyên Gia thấy thần sắc Trần hoàng hậu biến đổi, nhịn hỏi:
- Hoàng tẩu, chuyện gì ?
Trần hoàng hậu vội vàng đem những suy nghĩ trong đầu , cùng Nguyên Gia về ngày tháng sinh hoạt ở Thiên Phật Tự.
Hai hàn huyên hơn nửa canh giờ, Tiêu Trạm mới khoan thai tới muộn, bước , miễn lễ cho các nàng, mới :
- Nguyên Gia chờ lâu ?
Nguyên Gia lắc đầu:
- Cùng hàn huyên với hoàng tẩu, chỉ cảm thấy thời gian trôi quá nhanh.
Tiêu Trạm ha ha, Trần hoàng hậu :
- Nguyên Gia tính nết , nhưng ca ca, sẽ đợi trở về, còn trì hoãn lâu như ?
Trần hoàng hậu bênh vực Nguyên Gia, Tiêu Trạm cũng tức giận, chỉ :
- Là Tây Bắc truyền tới tin tức, xử lý nên lâu chút.
Mê Truyện Dịch
Hắn như , Trần hoàng hậu cũng hỏi nhiều, dậy :
- Cũng sắp tới giờ dùng ngọ thiện, thần sai chuẩn vài món ăn mà Nguyên Gia thích, chúng cùng ăn một bữa đoàn viên.
Tiêu Trạm thích như , gật đầu :
- Làm phiền nàng.
Trần hoàng hậu , Tiêu Trạm , cảm khái :
- Không ngờ nhoáng cái ba năm, ba năm phụ hoàng cùng mẫu hậu cùng ly thế, ngươi khăng khăng Thiên Phật Tự giữ đạo hiếu, nghĩ ba năm vô cùng gian nan, nhanh đều qua.
Nguyên Gia nhẹ giọng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-43-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
- Lúc là thần tùy hứng.
- Ngươi là một mảnh hiếu tâm, nào tùy hứng.
Tiêu Trạm ôn hòa :
- Đã nhiều ngày thường xuyên nhớ tới lúc còn nhỏ tuổi, mẫu hậu thích phô trương, gia chúng chỉ quanh bàn tròn, một nhà bốn vây quanh bên , phụ hoàng còn gắp đồ ăn cho chúng , mẫu hậu tinh tế hỏi chuyện sách, A, ngươi còn kén ăn, mỗi phụ hoàng gắp đồ ăn mà ngươi thích, ngươi liền lén bỏ chén của …
Nguyên Gia chút khó chịu đựng:
- Hoàng , ngươi chuyện gì?
- Thật , phụ hoàng cùng mẫu hậu đều , mẫu hậu thường , phận tôn quý, chung quy chỉ để cho ngoài xem, chúng là một nhà, cũng khác gì bình dân bá tánh.
Tiêu Trạm dừng một chút:
- Chỉ là, Nguyên Gia ngươi xa lạ với ?
Nguyên Gia im lặng vô ngữ.
Nàng giống hoàng , nhớ nhung loại tình cảm bình phàm ôn nhu, nhưng nàng sớm thấy rõ ràng, hoàng tộc tình, cách trở vì hoàng quyền.
Lúc Phụng Triển chết, Phụng gia liên tiếp xảy chuyện, Phụng gia lừng lẫy trong một đêm suy tàn, lúc nàng ở Khôn Ninh Cung, mẫu hậu khàn giọng lên án phụ hoàng, đổi một câu giải thích.
Khi đó nàng , dù cho phụ hoàng tình ái với mẫu hậu, nhưng so với quyền lực mà , là đáng nhắc tới.
Mấy năm nay nàng ở ngoài cung vẫn luôn suy nghĩ vấn đề , ngờ hoàng liếc mắt một liền .
Tiêu Trạm thấy Nguyên Gia lời nào, hiểu lầm ý tứ của nàng, bất đắc dĩ :
- Ta , ở trong lòng ngươi, lẽ cũng cảm thấy quá mức yếu đuối…
- Hoàng gì .
Tiêu Trạm vẫy vẫy tay:
- Lúc từng lén phụ hoàng cùng mẫu hậu, tính tình của thật sự thích hợp hoàng đế, chỉ vì mẫu hậu, mới giữ địa vị thái tử.
Nguyên Gia khiếp sợ, thiếu chút nữa đánh rơi chén .
Tiêu Trạm để bụng:
- Những chuyện sớm qua , ngày trừ ngươi và , còn ai tới.
Nói xong tự giễu:
- Mấy năm nay, trừ mẫu hậu từng báo mộng một , phụ hoàng vẫn từng trở về gặp , nghĩ lẽ vẫn đủ ưu tú, bằng phụ hoàng.