Phụng Linh cảm nhận sự quan tâm đơn thuần của Kỳ Nhã, trong lòng cảm thấy áy náy.
Y mấp máy môi: “Ừm.” Sau khi dừng một chút y : “Cảm ơn , công chúa điện hạ.”
Kỳ Nhã đang rời khỏi lều vải, khi thấy y thế thì mặt nở nụ , đuôi mắt cong lên. Nàng vốn xinh , lúc càng lóa mắt cho dời mắt .
Phụng Linh thấy ngây ngẩn cả , đến khi nàng rời khỏi lều trại thì mới hộn . Đột nhiên y cúi đầu, tai cũng dần đỏ lên.
Phụng Triển dẫn theo Cố Thanh Ninh về bộ lạc lúc . Y để chuyện ám sát khi nãy ở trong lòng, mà chuẩn lên đường về thành Nguyệt Lượng.
Tin tức mới nhất từ bên truyền tới, mặc dù Trác Cách phái bắt nhóm nhưng cũng chỉ bắt thôi, nghiêm hình bức cung, cũng xem mạng như cỏ rác. Từ điều , ít thì mắt Trác Cách vẫn ý định trở mặt với Phụng Triển.
dù thế, Phụng Triển cũng ngu ngốc mà trở về thẳng thành Nguyệt Lượng. Y phái tiếp tục giám sát tình hình bên trong vương đình, phái tra hậu nhân của mấy bộ lạc lớn năm xưa.
Phụng Triển điều tra rõ ràng chân tướng chuyện nên bắt đầu từ những tham dự năm đó. Song, Trịnh Đạc c.h.ế.t từ lâu, con thứ Phụng gia tham gia chuyện cũng Tiêu Dận g.i.ế.c gần hết. Trái , ở thảo nguyên , tuy năm đó Phụng Triển vì báo thù mà gần như g.i.ế.c hết những thủ lĩnh đại bộ lạc lớn mai phục y và dòng dõi của bọn họ, nhưng tóm cũng cá lọt lưới. Chỉ là lúc y để ý lắm mà thôi.
Đi đường thêm mấy ngày nữa, bọn họ dần đến gần thành Nguyệt Lượng, mà những thủ hạ của Phụng Triển chạy khỏi thành Nguyệt Lượng cũng tìm y. Phụng Triển cho bọn họ dựng lều trại tại chỗ, phái tuần tra xung quanh.
Dưới mệnh lệnh của y, đội ngũ hỗn loạn phản ứng nhanh chóng, kỷ luật nghiêm minh, giống như cái bóng Phụng gia quân năm đó trong tay y.
Chưa mấy ngày, Trác Cách phái một cung nhân tới bảo Phụng Triển cung.
Sao Phụng Triển , nên y tùy ý tìm cớ từ chối.
Ngày hôm , Trác Cách phái một quý tộc tới để khuyên bảo, song cũng Phụng Triển cự tuyệt.
Cho dù Trác Cách tin tưởng Phụng Triển nhưng lúc Phụng Triển nể mặt cũng cho ông nổi giận. Càng đến chuyện ông vốn hoài nghi Phụng Triển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-414-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Mê Truyện Dịch
Ô Ân thấy thế thì vội : “Vương hãn, bây giờ ngài tin tưởng hạ thần sai chứ! Nếu trong lòng Phụng Triển quỷ thì dám cung gặp ngài?”
Mấy năm nay Trác Cách quen cao cao tại thượng, đúng là ông dễ chịu đối với Phụng Triển lạnh lùng cao ngạo, nhưng ông vẫn tin Phụng Triển sẽ phản bộ .
Ô Ân thấy Trác Cách d.a.o động, tiếp: “Nếu như y thật sự trung thành với ngài thì y lý do ngài bắt những Đại Chu là vì đó ngài ám sát một . ngài sai triệu y cung hai , y chỉ cự tuyệt mà còn thèm hỏi thăm một câu về thương thế của ngài. Người thế , chẳng lẽ ngài còn tin y trung thành ?”
Trác Cách trầm mặc.
Thật ông rõ ám sát chỉ là giả vờ mà thôi, song, ít nhiều gì những lời Ô Ân cũng cho ông d.a.o động.
Năm đó, khi ông theo Phụng Triển học tập, Phụng Triển từng một chuyện “Kẻ sĩ c.h.ế.t vì tri kỷ”. Đến nay ông còn nhớ vẻ mặt của Phụng Triển khi y nhắc đến chuyện. Y giống như thích khách bất cần đời, từng chữ một: “Nay Trí Bá , liều c.h.ế.t báo thù để đền ơn thì hồn phách mới hổ.”
Khi đó, mặc dù Trác Cách hiểu lắm nhưng vô cùng hi vọng quan hệ quân thần mà y miêu tả.
Ông hỏi Phụng Triển: “Ta thể trở thành tri kỷ của ngài ?”
Phụng Triển chỉ khẽ một tiếng, trả lời ông .
Rất nhiều năm , khi ông chuyện xảy với Phụng Triển thì ông hiểu, Phụng Triển mãi mãi cũng thể trở thành Dự Nhượng[*] của ông .
*Dự Nhượng: là một nước Tấn sống cuối thời Xuân Thu tại Trung Quốc. Dự Nhượng đời tới trong vai trò thích khách nổi tiếng bậc nhất của thời Xuân Thu Chiến Quốc. Ông cũng là câu trích dẫn phía .
Ô Ân vẫn còn ba hoa liên tục khuyên lơn Trác Cách, Trác Cách khoát tay áo: “Được , dù y cũng là sư trưởng của bản hãn, bây giờ cho y thêm một cơ hội nữa. Không của ngươi điều tra tin tức y tính kế bắt tiểu nha đầu ? Phái đưa tin cho y, để y đưa nha đầu trong thành.”
“ mà…”