Cố Thanh Ninh cũng thuận tay mà , kiếp nàng chuyện thành thói quen. Hơn nữa bây giờ Cố Trạch Mộ là thương, nàng cũng nghĩ nhiều.
Trong lòng Cố Trạch Mộ cực kì vui vẻ, chút ghen tuông lúc cũng hóa thành ngọt lịm.
Hai một ăn một đút, trông vô cùng ăn ý.
Một bên khác, Hoắc Vân Châu nghiêng đầu qua thấy hai như thế, vẻ mặt như điều gì suy nghĩ.
Mặc dù mấy năm nay vẫn cùng lão sư du học khắp nơi nhưng cũng quan tâm chuyện trong triều. Cho nên chuyện Cố Trạch Mộ hài tử của phủ Uy Quốc công thì cũng .
Hắn từng nghĩ rằng Cố Trạch Mộ chỉ thuận mắt, để tiếp cận của cho nên vẫn luôn lạnh lùng với . hôm nay thấy tất cả, nghĩ Cố Trạch Mộ luôn xem là tình địch.
Nếu như Cố Trạch Mộ vẫn là trưởng của Cố Thanh Ninh thì lẽ còn lo lắng, nhưng bây giờ hai ở vị trí giống nên cũng thèm để ý. Dù cuối cùng vẫn xem tâm ý của Thanh Ninh.
Trong mắt thấy cho dù Cố Thanh Ninh quan tâm Cố Trạch Mộ, song hề mập mờ chút nào. Hắn chỉ thấy Cố Trạch Mộ cuồng nhiệt nhưng Thanh Ninh lạnh lùng mà thôi.
Mấy năm nay Hoắc Vân Châu cũng trải qua nhiều chuyện, còn trẻ con như năm đó mà trưởng thành hơn nhiều. Có điều, cuối cùng vẫn thể quên tình cảm yêu đương thuở thiếu thời kết quả .
Hắn từng nghĩ lẽ khi hồi khi thì Cố Thanh Ninh thành hôn. Đến lúc đó, cho dù trong lòng thì cũng sẽ dần buông xuống. Ai ngờ, thể gặp nàng ở Nghiệp Thành. Nếu như thế thì sẽ buông tay.
Hoắc Vân Châu nghĩ như , đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Cố Trạch Mộ.
Hai đều ý chí chiến đấu trong mắt đối phương, Hoắc Vân Châu nở nụ nhạt. Cố Trạch Mộ hừ lạnh một tiếng Cố Thanh Ninh hiểu lầm: “Đang ăn cơm yên lành, ca giở tính cáu kỉnh gì đó?”
Cố Trạch Mộ: “…”
Cuối cùng, trong ánh mắt trách cứ của Cố Thanh Ninh, chỉ thể uất ức mà : “Ta …” Thật sự là mất hết mặt mũi mặt tình địch.
Ngay lúc hai giao chiến, cuối cùng Hạ Nghi Niên cũng rút khỏi cuộc trò chuyện trời đất với Uy Quốc công mà bắt đầu quan tâm những tự khác của . Mà sự quan tâm của ông vô cùng đơn giản thẳng thắn, chính là đề khảo thí bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-398-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Mấy thể ngờ , rời khỏi lớp học nhiều năm mà còn khảo thí bàn cơm.
Song, đối với Cố Trạch Mộ và Cố Thanh Ninh mà cũng tính là gì. Cố Thanh Thù sự giúp đỡ của hảo tỷ cũng thuận lợi qua cửa.
Cố Trạch Hạo thấy Hạ chuyển hướng thì âm thầm rụt lưng Hoắc Vân Châu.
mà loại ẩn nấp lừa dối thế cũng tác dụng gì, Hạ Nghi Niên vuốt râu, giống như mà : “Trạch Hạo, đừng căng thẳng.”
Cố Trạch Hạo: “Vâng…” Hắn càng an ủi thì căng thẳng hơn. Sớm Hạ đề trong bữa cơm thì sẽ tới. Nếu thì khi dùng cơm sẽ mấy trang sách, nước đến chân mới nhảy, mắt chỉ thể kiên trì nghênh chiến.
Dường như Hạ Nghi Niên cũng thấy vẻ mặt khổ sở của , ông đề.
Cố Trạch Hạo tập trung suy nghĩ, trái . Cố Thanh Ninh nghiêng đầu khẩu hình với , lúc Cố Trạch Hạo đang cố gắng phân biệt đó là gì thì đột nhiên Hạ Nghi Niên tằng hắng một cái: “Không phép gian lận.”
Cố Trạch Hạo giật một cái, lập tức lên theo phản xạ điều kiện mà : “Phu tử, con sai .”
Mê Truyện Dịch
Tất cả ngẩn , đó lên ha hả. Cố Trạch Hạo mới chuyện ngu xuẩn gì, thẹn khó xử. Hạ Nghi Niên chỉ chỉ Cố Trạch Hạo, nhưng cũng hỏi tiếp nữa.
Mặc dù Cố Trạch Hạo bêu song gì cũng trốn qua một kiếp, thở phào một .
Mà Cố Trạch Hạo nhạc đệm nên bầu khí bàn thoải mái hơn nhiều.
Đám vui chơi giải trí trò chuyện náo nhiệt hề giống chiến trường mà giống trong phủ Uy Quốc công lúc ở kinh thành.
Sư đồ Hạ Nghi Niên ở soái phủ như thế.
Mấy ngày nữa chính là lễ thu hoạch, cũng là lúc náo nhiệt nhất ở Nghiệp Thành. Hạ Nghi Niên cảm thấy hứng thú, ngoài dạo, đương nhiên Hoắc Vân Châu cũng theo lão sư. Cố Thanh Thù kéo Cố Thanh Ninh dẫn đường mà cùng ngoài. Bởi vì suýt chút nữa ám sát, gần đây Cố Thanh Ninh luôn ngoài, nhưng vẫn chờ ở trong phủ thì ngột ngạt vô cùng. Hơn nữa ở trong thành hộ vệ bảo vệ, cho nên Cố Thanh Ninh suy nghĩ cũng đồng ý.