”
Đây cũng là lời mà Tiêu Trạm với Khang Diệp, nét mặt của y
đổi, đợi Nguyên Gia xong, mới : “Thật , cũng
thấy thiên phú như nàng một khác.”
Nguyên Gia thể y.
Tiêu Trạm : “Người đó là mẫu hậu.”
Nguyên Gia xong câu , tim như dựng cả lên, gần như
thể khống chế biểu cảm của bản , nàng mất nhiều sức lực mới
ép một câu từ trong kẽ răng: “Hoàng … Nói đùa …”
Tiêu Trạm tiếp: “Thật sự là mẫu hậu vẫn luôn hứng thú
với chiến sự, nhớ khi còn nhỏ, lúc cữu cữu cung cũng tham khảo ý kiến
của mẫu hậu. Lúc đó hiểu chuyện còn hỏng bàn cát của mẫu hậu,
hiếm khi mới thấy mẫu hậu nổi giận với , còn nhớ ?”
Nguyên Gia chỉ cảm thấy nụ mặt gần như thể duy trì
nữa: “Vậy… ?”
“Muội tặng cho nàng quà cập kê mà mẫu hậu truyền cho ,
chiếu cố nàng đủ kiểu.” Tiêu Trạm Nguyên Gia bằng ánh mắt ngưng trọng.
“Rốt cuộc nàng liên quan gì đến Phụng gia?”
Trái tim sắp nhảy khỏi lồng n.g.ự.c của Nguyên Gia đột nhiên rơi
về vị trí, lúc mới cảm thấy lưng toát mồ hôi lạnh, những lời
của Tiêu Trạm suýt nữa khiến nàng nghĩ rằng Tiêu Trạm đoán phận
của Cố Thanh Ninh, ngờ cuối cùng Tiêu Trạm vẫn bỏ lỡ chân tướng.
nghĩ cũng đúng, chân tướng thật sự ly kỳ, nếu
nàng tận mắt chứng kiến, e rằng cũng sẽ dám tin.
Tiêu Trạm vốn luôn chú ý đến biểu cảm của Nguyên Gia, khi
thấy vẻ mặt khẩn trương của nàng, y cho rằng đoán trúng, ngờ
khi y , Nguyên Gia lộ vẻ mặt nhẹ nhõm, rõ ràng là y đoán sai
.
ngoài khả năng , y thể nghĩ đến điều gì khác,
thực đến y cũng cảm thấy nực về điều .
Tiêu Trạm khỏi chút cáu kỉnh, nếu đổi là ngoài,
y sớm nghiêm hình bức cung đối phương từ lâu , nhưng đây là
ruột của y, Nguyên Gia , y cũng tiện ép hỏi.
Nhìn thấy vẻ mặt của Tiêu Trạm, cảm giác tội của Nguyên Gia
càng thêm sâu sắc, thực nàng cũng lừa dối Hoàng , nhưng nàng
dám đánh cược vấn đề .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-388-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Nguyên Gia mím môi, mở miệng : “Hoàng hiểu lầm ,
nàng liên quan gì đến Phụng gia, nàng là Tứ tiểu thư của phủ Uy
Quốc công, chỉ là hợp ý với đứa trẻ mà thôi.”
Tiêu Trạm thấy đến tình huống mà Nguyên Gia vẫn chịu
, trong lòng chỉ đành thở dài: “Thôi bỏ .”
Nguyên Gia thầm thở phào nhẹ nhõm, may mà thoát một kiếp.
Cố Thanh Ninh ở phía Tây Bắc xa xôi hề mặt nạ của
suýt nữa rớt xuống, may mà con gái sức đeo chiếc mặt nạ mong
manh dễ vở lên cho một nữa.
Hiện tại nàng đang bận nghiên cứu và cải tiến đội hình chiến đấu
mới, thành công của trận chim ưng biển mang cho nàng thêm nhiều lòng tin
Mê Truyện Dịch
và khiến sự bất bình trong quân đội đối với nàng cũng ít nhiều.
Cố Thanh Ninh cũng hiểu rằng trận thể chiến thắng
kỳ tích như một mặt là vì bọn họ tập kích bất ngờ khiến đối phương
kịp trở tay, mặt khác là do đối phương khinh địch. Sau đối phương
phòng , e rằng sẽ còn dễ dàng như nữa. Huống hồ, đội hình chiến đấu
cần linh hoạt đa dạng, bất kể là nàng cải biến thế nào nữa thì chung
quy vẫn xem thống soái sử dụng thế nào.
Vì , Cố Thanh Ninh định tìm Uy Quốc công và thỉnh cầu
cùng chiến trường .
Thủ vệ gác bên ngoài thư phòng đều là tín của Uy Quốc công,
rằng gần đây Cố Thanh Ninh thường đến tìm Uy Quốc công nên cũng cần
thiết bẩm báo dư thừa. Cố Thanh Ninh bước tới bên ngoài thư phòng, vốn định
gõ cửa thì tình cờ thấy Cố Trạch Mộ đang chuyện với Uy Quốc công.
Từ khi Cố Trạch Mộ đến Nghiệp thành vẫn luôn tập trung việc
tìm kiếm kẻ giật dây. Hắn lo rằng quá nhiều sẽ rò
rỉ tin tức, vì ngoài của thì chỉ Uy Quốc công và thế tử Cố
Vĩnh Huyên .
Mới đây, chiến trận của Cố Thanh Ninh gây tổn thất nặng nề
cho ngoại tộc, càng chắc rằng đối phương sẽ tìm cách điều tra danh tính của
Cố Thanh Ninh. Hồng Thành cũng phát hiện hành động mờ ám của một
, nhưng cũng phát hiện đây vẻ là hai nhóm khác , hơn
nữa một nhóm trong đó dường như quan tâm đến chuyện .
Kết quả khiến Cố Trạch Mộ ngạc nhiên, nhưng cảm giác lờ
mờ rằng đám thờ ơ mới thực sự liên quan đến kẻ giật dây.