Cố Thanh Thù đặt cuốn sách tay xuống, cử động nhẹ đánh thức Cố Thanh Ninh, lúc nàng mới phản ứng .
Cố Thanh Thù rót hai tách và đưa cho nàng một tách: “Nếu thực sự hứng thì đừng sách nữa.”
Cố Thanh Ninh mím môi, đó lắc đầu: “Quên , nếu tìm việc gì đó , lẽ còn rối bời hơn nữa.”
Cố Thanh Thù đổi tư thế và xít đến gần nàng: “Nếu , là chúng trò chuyện một chút nhé.”
Cố Thanh Ninh bất đắc dĩ : “Tỷ chuyện gì cơ?”
Cố Thanh Thù quỷ dị: “Nói về Trạch Mộ .”
Cố Thanh Ninh: “…”
Cả Cố Thanh Thù ép sát nàng, giấu nổi vẻ hóng chuyện của : “Chẳng lẽ thực sự tâm tư của Trạch Mộ ?”
Cố Thanh Ninh né tránh ánh mắt sáng lấp lánh của nàng , nhàn nhạt : “Biết cái gì cơ chứ?”
“Đừng giả vờ nữa, thực sự…”
“Ca là trưởng của .” Cố Thanh Ninh ngắt lời nàng và lặp câu một nữa: “Chuyện hợp luân thường.”
“ mà, rõ ràng là…”
Cố Thanh Ninh lắc đầu: “Vậy thì , dù thể lừa thiên hạ, nhưng tự , từ khi sinh bọn là , cho dù ca khôi phục phận, nhưng bao nhiêu năm nay vẫn luôn coi ca là trưởng, lừa chính .”
Cố Thanh Thù hiếm khi thấy Cố Thanh Ninh chuyện thận trọng như , nhất thời chút ngượng ngùng: “Ta chỉ cảm thấy Trạch Mộ đối với như , nếu như…”
Cố Thanh Ninh lắc đầu: “Nhị tỷ, nếu như, tỷ đừng những lời như nữa.”
“Được , nữa.” Dưới cái bức bách của Cố Thanh Ninh, Cố Thanh Thù chỉ đành ngoan ngoãn xin tha thứ, điều đó vẫn kìm sự hiếu kỳ: “Thanh Ninh, tương lai gả cho thế nào?”
Cố Thanh Ninh né tránh trả lời: “Nhị tỷ thì ?”
“Ta ư!” Cố Thanh Thù chống cằm suy nghĩ một chút mới : “Có lẽ sẽ ở Nghiệp thành và gả cho một võ tướng.” Sau khi xong, nàng vẻ hổ, ngay đó liền phản ứng : “Không đúng nha, rõ ràng là đang hỏi , dùng chiêu !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-380-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Trước sự buông tha của Cố Thanh Thù, Cố Thanh Ninh còn cách nào khác đành trả lời: “Thật cũng , … Không thành nữa.”
Cố Thanh Thù sửng sốt: “… Một nữ nhân thể thành cơ chứ?”
“Tại nữ nhân nhất định thành chứ?” Cố Thanh Ninh hỏi ngược : “Phụng… Chẳng tiền Định Quốc công cũng cả đời thành đó ?”
“Chuyện đó khác hẳn, ngài là vì quốc gia thiên hạ nên mới tâm trí cho chuyện hôn nhân.”
“Muội cũng thể vì quốc gia thiên hạ mà thành cơ mà.” Cố Thanh Ninh , trực tiếp khiến Cố Thanh Thù á khẩu nên lời.
Cố Thanh Thù trực tiếp xua tay: “Bỏ , , chỉ hỏi , nếu nhất định thành thì gả cho một như thế nào?”
Cố Thanh Ninh thở dài, suy nghĩ một lúc : “Đại ca từng với rằng thê tử của ca kề vai sát cánh cùng ca , còn … Cũng nghĩ như đại ca. Nếu thành , hy vọng trong mắt của trượng phu, là nữ tử thể sóng vai cùng chứ chỉ là mẫu của con , một vật trang trí ở hậu viện.”
Cố Thanh Thù đến phát ngớ , nhưng vẫn lẩm bẩm một câu: “Ngoài đại ca , thế gian liệu còn nam nhân khác nghĩ như ?”
Mê Truyện Dịch
Cố Thanh Ninh khẽ : “Không , cho nên gả là đúng .”
Đang lúc hai , ngoài cửa đột nhiên truyền đến động tĩnh, vẻ mặt Cố Thanh Thù nghiêm , trực tiếp phi qua, điều khi mở cửa thì bên ngoài chẳng gì.
Cố Thanh Thù nghi ngờ xung quanh: “Không đúng, rõ ràng là tiếng động.”
Cố Thanh Ninh bất đắc dĩ : “Đây là Soái phủ, ai gan chuyện lén lút vụng trộm trong Soái phủ cơ chứ?”
Cố Thanh Thù hừ lạnh một tiếng, đó đóng cửa trở vị trí của : “Đó là do , từ khi dạy dỗ mấy tên tướng lĩnh bướng bỉnh khó thuần trong quân đội một trận thì mấy gã thô kệch đó đều ý đồ với !”
Cố Thanh Ninh lắc đầu, đang định gì đó thì thấy ngoài cửa truyền đến âm thanh vang vọng của binh: “Tứ tiểu thư! Đại thắng! Tiền tuyến đại thắng!”
Cố Thanh Ninh và Cố Thanh Thù gần như dậy cùng lúc, mở cửa lao ngoài.
Thân binh đó mồ hôi nhễ nhại, khoảnh khắc thấy Cố Thanh Ninh càng phát kích động: “Tứ tiểu thư, tiền tuyến đại thắng! Quốc công gia mời đến tiền sảnh nghị sự!”
Cố Thanh Ninh ý thức điều gì đó, nhất thời phản ứng, cả sững ngay tại chỗ, ngược là Cố Thanh Thù còn phản ứng nhanh hơn nàng, đẩy nàng một cái: “Thanh Ninh, nhất định là chiến trận của lập công , mau qua đó !”