Đương nhiên là Cố Thanh Ninh sắp xếp nghiên cứu chiến trận, đây cũng là lý do chính mà ban đầu Uy Quốc công đồng ý cho nàng và Cố Thanh Thù đến đây, còn Cố Thanh Thù và Cố Trạch Hạo thì tạm thời theo Cố Trạch Vũ. Về phần Cố Trạch Mộ, vốn danh phong Du Kỵ tướng quân nên dễ sắp xếp hơn một chút.
Sắp xếp xong xuôi, ai việc nấy.
Mặc dù đây Cố Thanh Ninh thích những thứ , nhưng giờ chỉ là tự học chơi, bây giờ thật sự sử dụng những thứ chiến trường, cho dù là nàng kinh nghiệm hai đời nhưng ít nhiều vẫn chút hồi hộp.
Ban đầu nhiều trong quân đội khinh thường nàng, ít tướng lĩnh cảm thấy Uy Quốc công quá nuông chiều cháu gái, thế mà giao việc quan trọng như cho một tiểu cô nương. Tuy nhiên, Uy Quốc công màng dư luận, dốc lòng ủng hộ Cố Thanh Ninh.
Cố Thanh Ninh ông thất vọng, nàng vội giành lấy kết quả gì mà ngược , nàng tìm hiểu binh lực và phương thức tấn công của ngoại tộc , đó đến quân doanh hơn nửa tháng để xem thao luyện. Vốn dĩ Uy Quốc công tìm một lính nhỏ để theo nàng, ai ngờ Cố Trạch Mộ ôm đồm luôn việc .
Hai tường thành, về vùng đất bên ngoài thành.
Trước đó lâu, ngoại tộc phái một đội nhỏ đến quấy rối, khi hai bên giao chiến quy mô nhỏ thì ngoại tộc bỏ một t.h.i t.h.ể tháo chạy. Tướng lĩnh phụ trách dẫn binh chỉ thể theo bóng lưng chạy trốn của bọn chúng, hung hăng chửi mắng vài câu dẫn binh lui về thành.
Từ năm ngoái đến nay xảy nhiều vụ quấy rối như , lẽ là do ngoại tộc cũng ý thức Nghiệp thành thành vững quân mạnh, dễ đánh hạ nên mới cho tiểu đội quấy phá, còn đại quân thì rút về thảo nguyên.
thủ quân cũng dám mà buông lỏng, tuy rằng mấy năm nay ngoại tộc chiếm chỗ gì, nhưng đồng thời binh lực của chúng cũng hao tổn ít. Hơn nữa mấy năm nay Trác Cách khống chế bộ ngoại tộc, trở thành Vương hãn một hai của thảo nguyên tây bắc. Mọi đều rằng thể tránh khỏi một trận chiến lớn.
Chính vì Uy Quốc công mới phớt lờ nghị luận của khác mà nhất quyết đưa Cố Thanh Ninh đến Nghiệp thành, ông hiểu rõ rằng thời điểm giao chiến trực diện, một nhân tài thể đổi chiến trận quan trọng đến nhường nào.
Cố Trạch Mộ gò má hết sức tập trung của Cố Thanh Ninh, đột nhiên nhận rằng dường như bao giờ hiểu hết về nàng. Mặc dù hai là phu thê hơn hai mươi năm, nhưng Phụng Trưởng Ninh vẫn luôn là một hoàng hậu dịu dàng và uy nghiêm. Ngoại trừ lúc trẻ mặt để giúp chắn những lời chỉ trích của Hồ quý phi nàng mới lộ một chút sắt bén thì hầu hết thời gian còn , nàng cũng giống như những nữ tử xuất thế gia ở khắp kinh thành , thưởng hoa xem kịch, dạy dỗ con cái, từng phát hiện rằng nàng còn một khía cạnh thế .
Cố Thanh Ninh của hôm nay son phấn ngọc ngà nhưng thể nào giấu khuôn mặt thanh diễm của nàng, mà sự tập trung cao độ đó, nàng trông còn quyến rũ hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-376-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Mê Truyện Dịch
Đại khái là do Cố Trạch Mộ ngắm quá lâu, khi Cố Thanh Ninh hồi thần từ trong suy tư liền nhận thấy ánh mắt của , nàng khỏi hỏi: “Ngươi đang gì đấy?”
Cố Trạch Mộ nhanh chóng mặt , hỏi một cách ngụy trang: “Nàng gì ?”
Cố Thanh Ninh hỏi tới, mà tiếp lời : “Quả thật là một ý kiến, nhưng vẫn cần thảo luận với tổ phụ.”
“Ừm…”
Thấy Cố Trạch Mộ đồng ý nhưng vẫn nhúc nhích, Cố Thanh Ninh đành : “Ta về đây, ngươi thì ?”
Lúc Cố Trạch Mộ mới phản ứng, mấp máy môi theo nàng xuống khỏi tường thành.
Hiếm khi hai ở cùng thế , đám Cố Thanh Thù kỳ đà cản mũi, Cố Trạch Mộ trò chuyện với Cố Thanh Ninh thật vui vẻ, điều Cố Thanh Ninh chỉ trả lời những câu hỏi liên quan đến công vụ, còn đối với những vấn đề khác thì chỉ đáp “Ừm” một cách đầy lãnh đạm.
Mặc dù Cố Trạch Mộ hy vọng hai thể nối tình xưa, nhưng vẫn cảm thấy chút mất mặt sự từ chối thẳng thừng của Cố Thanh Ninh, vì khi hỏi vài câu, cả hai rơi im lặng.
Cố Trạch Mộ đưa Cố Thanh Ninh đến Soái phủ, Cố Thanh Ninh lãnh đạm tiếng cảm ơn và đó trở mà chút lưu luyến, mảy may cho Cố Trạch Mộ chút cơ hội nào.
Cố Trạch Mộ thở dài bất lực nhưng vẫn trở về phủ của .
Mặc dù đến Nghiệp thành cùng với của Cố gia, nhưng với phận hiện tại của , tiện ở chung một chỗ với bọn họ, bèn thuê một viện tử cách Soái phủ xa.