Ám vệ vội vàng : “Thuộc hạ tuân chỉ.”
“Còn chuyện gì ?”
Ám vệ do dự một lát, nên . Song, Tiêu Trạm thúc giục nữa, mới : “Trong lễ cập kê của vị Cố tiểu thư , trưởng công chúa Nguyên Gia mặt chính tân. chỉ trưởng công chúa Nguyên Gia, mà trưởng công chúa Nhạc Bình cũng cùng.”
Tiêu Trạm Nguyên Gia xem trọng Cố Thanh Ninh, chính tân cho nàng cũng là chuyện bình thường, cũng để trong lòng: “ chuyện gì xảy .”
“Thuộc hạ tra , trưởng công chúa Nguyên Gia đưa chiếc trâm quan trong lễ cập kê của cho Cố tiểu thư.”
Tiêu Trạm lập tức phản ứng : “Ngươi cái gì?”
Ám vệ lặp câu mới một nữa.
Hồi lâu Tiêu Trạm cũng gì, đương nhiên y trâm quan ám vệ nhắc đến là gì. Đó là truyền thừa từ mẫu tộc của y, năm đó mẫu hậu truyền cho Nguyên Gia, trâm quan ý nghĩa to lớn thế nào cần cũng . Vậy mà Nguyên Gia đưa trâm quan cho Cố Thanh Ninh, đây là điều khiến y thể tin , đây cũng thể giải thích bằng hai chữ xem trọng .
Vẻ mặt y trở nên nghiêm túc với ám vệ: “Ngươi chuyện xảy trong lễ cập kê một .”
Ám vệ cũng dám giấu diếm, chuyện trưởng công chúa Nguyên Gia bắt đầu phủ Uy Quốc công đến lúc lễ cập kê kết thúc kỹ một , chỉ sợ sót mất một chi tiết.
Tiêu Trạm xong thì đưa tay vuốt cằm, hồi lâu mới : “Ngươi , Nguyên Gia lấy chữ Chiêu Ninh cho nha đầu ?”
Ám vệ đáp: “Vâng.”
“Chiêu…” Trên mặt Tiêu Trạm lộ vẻ nghi hoặc, chữ ý tệ, dùng cái tên chữ cũng bình thường. Có điều, Tiêu Trạm cảm thấy Nguyên Gia đưa trâm quan đó cho Cố Thanh Ninh, lấy tên chữ cho nàng dường như ẩn ý. Điều khiến y rơi trầm tư.
Ám vệ cũng dám động đậy, nghiêm túc quỳ gối phía .
Qua hồi lâu, Tiêu Trạm mới lấy tinh thần, nhưng vẫn suy nghĩ rõ . Y cũng suy nghĩ nhiều nữa, với ám vệ: “Ta phái cho một đội nhân mã, ghi chép chuyện bọn họ mỗi ngày. Nhất định tra rốt cuộc bọn họ điều gì khác thường!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-373-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
“Vâng, thuộc hạ tuân chi.”
Sau khi ám vệ rời , mặt Tiêu Trạm mới lộ vẻ nghi hoặc nữa. Y nhớ đến lúc thấy Cố Thanh Ninh và Cố Trạch Mộ thì luôn cảm thấy bọn họ quen mắt, nhưng mà y gặp qua hai đứa bé ở ?
Sau khi lễ cập kê của Cố Thanh Ninh kết thúc, Uy Quốc công cũng lãnh binh chuẩn xuất phát.
Cố Thanh Ninh và Cố Thanh Thù đều nam trang theo bên cạnh tổ phụ, khi ở ngoài thành bái biệt quân vương thì về phía Nghiệp Thành. Song khỏi thành thấy một chiếc xe ngựa ở ven đường đang chờ. Đó là Thái tử Tiêu Hằng và Tứ hoàng tử Tiêu Tuân, bọn họ đến vì đưa tiễn Cố Trạch Mộ và Cố Thanh Ninh.
Uy Quốc công Thái tử và Cố Trạch Mộ quan hệ nên vui vẻ đồng ý, để hai con ngựa cho bọn họ, để khi bọn họ gặp thì đuổi theo.
Vì thế, Cố Trạch Mộ và Cố Thanh Ninh rời khỏi đội ngũ đến xe ngựa.
Mê Truyện Dịch
Tiêu Hằng và Tiêu Tuân đều mặc thường phục, lưng cũng chỉ dẫn theo mấy tên hộ vệ. Bọn họ thấy Cố Trạch Mộ tới, Tiêu Hằng về phía hai bước. Hắn thấy Cố Trạch Mộ còn hành lễ thì kéo Cố Trạch Mộ lên: “Lúc cần nghi thức thế !”
Cố Trạch Mộ mượn sức của lên, Tiêu Hằng mới : “Vốn dĩ còn tưởng khi ngươi trở về từ Sung Châu thể ở thêm mấy ngày, ngờ ngươi càng càng xe, Nghiệp Thành.”
Mặc dù trong giọng của Tiêu Hằng mang theo trách cứ nhưng cũng là quan tâm. Dù Nghiệp Thành cũng thể so với Sung Châu, đó là chiến trường, nguy hiểm thế nào.
Tiêu Hằng cũng vì , chỉ một thư đồng là Cố Trạch Mộ, nhưng tình cảm dành cho Cố Trạch Mộ khác những thư đồng khác. Mà mặc dù bình thường Cố Trạch Mộ vô cùng lạnh lùng, nhưng khiến cảm giác chiếu cố. Thậm chí lúc ảo giác, thiếu niên mặt nhỏ hơn mấy tuổi giống như trưởng bối đang yêu thương dạy bảo .
Cố Trạch Mộ đang gì thì trông thấy Tiêu Tuân về phía Cố Thanh Ninh. Vẻ mặt lập tức trở nên lạnh lẽo, qua nhưng Tiêu Hằng kéo .
“Tứ chỉ tạm biệt Thanh Ninh thôi, ngươi cho cơ hội .”
Cố Trạch Mộ lạnh lùng : “Quan hệ của bọn họ thế nào, gì để tạm biệt chứ?”
Tiêu Hằng khoanh tay, như điều gì suy nghĩ mà : “Trạch Mộ, còn cảm thấy kì lạ, vì ngươi đều phản ứng kịch liệt khi tiếp cận của ngươi như thế. Vốn dĩ tưởng rằng ngươi luyến tiếc , bây giờ nghĩ thì ngươi thích Thanh Ninh, để nàng gả cho khác.”