Cố Trạch Mộ giương mắt về phía Hồng Tùng Nguyên.
Hồng Tùng Nguyên trêu ghẹo : “Xem cuối cùng vị hoàng đế bệ hạ cũng ý thức vấn đề tia sét khó hiểu , nhưng lẽ y nghĩ nát óc cũng nghĩ chân tướng thật sự là gì!” Ông thấy Cố Trạch Mộ cái gì thì vội vàng : “Ta gì cả, khi của phát hiện chuyện thì để bọn họ rời , hề kinh động bọn .”
Cố Trạch Mộ cũng hoảng sợ, từ khi phát hiện ám vệ trong cung theo dõi Nguyên Gia thì đoán Tiêu Trạm tra đến bọn họ. Cho nên, mới đưa Nghiệp Thành , tránh cho Tiêu Trạm hoài nghi.
khi vẻ đắc ý trong lời của Hồng Tùng Nguyên thì nhấn mạnh: “Lần vì chúng chuẩn từ , bọn ở ngoài sáng, chúng ở trong tối mới để cho của chúng ung dung rút . Có điều năng lực của ám vệ chỉ thể, hơn nữa đối phương là hoàng đế, cả một tài nguyên quốc gia. Nếu bọn phát hiện sơ hở thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng.”
Mê Truyện Dịch
Lúc Hồng Tùng Nguyên mới thu sắc mặt, khoát tay áo : “Ta , chờ khi ngài thì sẽ dẫn ẩn nấp, chắc chắn sẽ để cho nắm sơ hở.”
Cố Trạch Mộ trong lòng Hồng Tùng Nguyên mấy phần kiêu ngạo. Lúc , ông kích động so với ám vệ một , bây giờ ở đây đè ép mới dằn xuống. Vì thế đối phương một , thấy Hồng Tùng Nguyên bất đắc dĩ cam đoan thì lúc mới thôi.
Đến lúc hai sắp chia tay, Hồng Tùng Nguyên do dự : “Ta còn một chuyện.”
“Nói .”
“Ngài thật sự cảm thấy chuyện năm đó của Phụng Triển nội tình ?”
Cố Trạch Mộ dừng một chút: “Ta , nhưng chính vì thế mới điều tra rõ ràng. Cho dù c.h.ế.t thể sống nhưng ít nhất trả cho hai bên chúng một lẽ công bằng.”
“ mà ngài từng nghĩ tới, nếu như Phụng Triển thật sự hãm hại thì chuyện sẽ liên lụy bao nhiêu . Thậm chí, bộ triều đình sẽ vì thế mà long trời lở đất, chừng thiên hạ cũng vì thế mà chấn động theo, đáng giá ?”
Cố Trạch Mộ trả lời ngay, chỉ : “Lão sư của đừng dạy một đạo lý. Trên đời chuyện gì đều thể lấy cân nhắc, đáng giá , nhưng luôn với thế nhân rằng đúng sai là thế nào! Lúc , là cân nhắc qua lợi hại, nhưng hôm nay hỏi đúng sai.”
Hồng Tùng Nguyên ngây ngẩn cả , hồi lâu ông mới lắp bắp : “Điều giống như lúc ngài sẽ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-372-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Cố Trạch Mộ nở nụ : “Có lẽ thế, lúc , luôn đặt vị trí của quá cao, xem quần thần quần thần thành quân cờ. sống nữa thì thấy rõ nhiều thứ. Chúng sinh giãy dụa sống, ngay cả ông trời cũng chắc thể quyết định vận mệnh của bọn họ, huống chi là giống chúng đây?”
Hồng Tùng Nguyên trầm mặc càng lâu, cuối cùng vang: “Tuy lúc ngài bằng lòng theo ngài, giúp đỡ ngài, nhưng hôm nay khi ngài lời thì càng thật lòng kính nể ngài. Cũng càng khiến cảm thấy ban đầu đồng ý giúp ngài là chuyện đúng đắn nhất trong đời của .
Trong cung, ở thư phòng.
Ám vệ quỳ gối phía , báo cáo tư liệu liên quan đến Cố Trạch Mộ và Cố Thanh Ninh mà bọn họ tra cho Tiêu Trạm. ngoại trừ chuyện hai thông minh từ nhỏ thì gì đặc biệt cả.
Tiêu Trạm nhíu mày, mặc dù trực giác với y rằng hai đứa bé thể đơn giản như thế, song, y hiểu rõ năng lực của ám vệ. Ít nhất thì phận của hai đứa bé hề vấn đề.
Tiêu Trạm thất vọng: “Còn chuyện gì khác ?”
Ám vệ : “Thuộc hạ tra vị tiểu thư Cố gia sẽ cùng Uy Quốc công Nghiệp Thành.”
“Ồ?” Tiêu Trạm hỏi: “Nàng Nghiệp Thành gì?”
“Thuộc hạ , nhưng gần đây, mỗi ngày nàng và tỷ tỷ đều thao luyện theo phương thức trong quân doanh, giống như đang chuẩn lên chiến trường .”
Nếu Tiêu Trạm rõ tính cách của Uy Quốc công thì sẽ nghi ngờ ông xem đánh trận như trò đùa. Có điều y vẫn nghĩ mãi mà rõ, rốt cuộc Cố Thanh Ninh bản lĩnh gì mới thể khiến cho Uy Quốc công đồng ý cho nàng Nghiệp Thành cùng.
Ám vệ thấy thế, nhân tiện : “Bệ hạ, nếu thì thuộc hạ phái một đội nhân mã theo bọn họ, xem rốt cuộc bọn họ gì ở Nghiệp Thành?”
Tiêu Trạm gật gật đầu, thêm một câu: “ tra thì tra, dù thì cũng là công thần, là tiểu cô nương, các ngươi vẫn chừng mực.”