Không ít đều bắt đầu tính toán trong lòng, còn mấy nhà chuyện hôn sự với Cố Thanh Ninh thì hối hận đến xanh cả ruột.
Ngay lúc mỗi khách mời suy nghĩ riêng thì Cố Thanh Thù đỡ Cố Thanh Ninh chậm rãi . Trong khoảnh khắc khi thấy nàng, gần như tất cả đều nín thở.
Cô nương mắt giống như một nét mực đậm thêm bức tranh thủy mặc mờ nhạt. Nàng mặc áo màu đỏ đậm với vạt áo màu đen, màu da trong suốt như ngọc, hai má lộ màu hồng nhạt, mi dày môi đỏ, chậm rãi đến khí thế bức .
Vẻ mặt trầm tĩnh của nàng giống như xuyên qua ranh giới thời gian, cùng một khuôn mặt khác chồng chất .
Mê Truyện Dịch
Không chỉ trưởng công chúa Nguyên Gia vẻ giật mà trưởng công chúa Nhạc Bình cũng thất thố lên, thậm chí đổ chén bàn cũng để ý.
Không bao lâu trưởng công chúa Nguyên Gia bình tĩnh , hữu ti cũng bình tĩnh , cuống quýt tuyên bố lễ nghi tiếp theo. Cố Thanh Ninh đến mặt Nguyên Gia, Nguyên Gia nàng mà : “Hôm nay là lễ cập kê của con, may mắn chính tân, giúp con đặt một chữ . Vậy gọi là Chiêu Ninh.”
Trong lòng Cố Thanh Ninh cảm động, chậm rãi bái tạ.
Đến tận đây, hữu ti mới tuyên bố buổi lễ kết thúc. đều buổi lễ cập kê hôm nay sẽ trở thành chủ đề chuyện lâu của trong kinh thành.
Lúc Cố Thanh Ninh cử hành lễ cập kê, ở một nơi cách phủ Uy Quốc công một con đường, Cố Trạch Mộ đừng trong viện về phía phủ Uy Quốc công, đang suy nghĩ gì.
lúc Hồng Tùng Nguyên cửa đến gần, ông thấy như thế thì chậc chậc thở dài: “Dáng vẻ của ngài thế thật đau lòng.”
Cố Trạch Mộ hồn , lạnh lùng ông một cái.
Cho dù Cố Trạch Mộ với Hồng Tùng Nguyên về phận thật của Cố Thanh Ninh, nhưng Hồng Tùng Nguyên cũng đoán sơ . Ông đồng cảm với Cố Trạch Mộ, nhưng nhiều hơn là vui mừng khi thấy gặp họa. Song, khi thấy Cố Trạch Mộ thất hồn lạc phách như thế thì ông nuốt lời chế giễu trong lòng xuống, khuyên nhủ: “Tục ngữ thế nào, liệt nữ sợ quấn lang. Lần Nghiệp Thành là cơ hội , ngài cũng đừng giả vờ thận trọng nữa, nên chủ động thì chủ động, nên nhận sai thì nhận sai. Ta với ngài, chuyện kinh nghiệm…”
Cố Trạch Mộ: “…”
Cố Trạch Mộ thấy Hồng Tùng Nguyên bắt đầu thao thao bất tuyệt nhắc chuyện quá khứ thì vội vàng cắt nga lời ông: “Được , chuyện nữa, chuyện Nghiệp Thành ông sắp xếp ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-371-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Hồng Tùng Nguyên chặc lưỡi, đương nhiên vẫn thỏa mãn, nhưng mà vẫn chuyên nghiệp : “Đã sắp xếp xong , năm đến Nghiệp Thành. Ta tưởng Thái hậu nương nương chỉ là nữ tử hậu cung, nhưng nàng huấn luyện . Mặc dù mấy thiếu niên võ nghệ bình thường nhưng đều sở trường riêng. Còn vị Bùi cô nương nữa, ngoại trừ ăn nhiều thì công phu thể chê .”
Trước đó, Cố Thanh Ninh giao dẫn Nghiệp Thành cho Cố Trạch Mộ, để bọn họ cùng với bọn Hồng Tùng Nguyên Nghiệp Thành sớm một chút.
Cố Trạch Mộ ông xong thì gật gật đầu.
Hồng Tùng Nguyên do dự một chút, : “Nếu thì sẽ theo ngài , dù Hồng Thành cũng còn nhỏ tuổi, sợ khi đó sẽ hỏng việc của ngài.”
Cố Trạch Mộ lắc đầu: “Ông nhất định ở kinh thành.”
Hồng Tùng Nguyên với vẻ khó hiểu.
“Ta cần ông ở kinh thành giúp Khang Diệp.”
“Khang Diệp?” Hồng Tùng Nguyên cũng phản ứng kịp. “Ngài nhắc thì cũng quên mất, đó tin tức giữa phủ Uy Quốc công và Liễu gia chính là Khang Diệp tung . Xem Liễu thái phó thấp thỏm .”
“Khang Diệp quen nắm giữ lòng , lối việc càng ràng buộc, khiến cho khó đề phòng. Lần do chính Liễu Hủ lộ sơ hở, nếu Khang Diệp thừa cơ hội kéo Liễu Hủ xuống thì ông .”
Hồng Tùng Nguyên xong, thở dài : “Nhắc đến Khang Diệp cũng thật đáng tiếc, ông vốn dĩ nên là nhất đại danh thần lưu danh sử sách, vì bảo vệ gia tộc mà phạm sai lầm thế . Cũng nửa đêm tỉnh mộng ông hối hận .”
Cố Trạch Mộ từ chối cho ý kiến.
Hồng Tùng Nguyên thở dài xong, hứa chắc với : “Ngài yên tâm , sẽ giúp ngài xem, đảm bảo xảy chuyện gì .”
Cố Trạch Mộ gật gật đầu, dặn dò ông vài câu : “Vậy cứ như thế, thời gian ông cũng cần tìm . Sau , trừ khi chuyện lớn xảy , còn cũng cần liên hệ , tránh cho khác phát hiện manh mối.”
“ là ngài trúng , gần đây phát hiện đang điều tra các ngài.”