Cố Thanh Ninh lời vẻ vấn đề, song Tiêu Trạm cũng dễ dàng lừa gạt qua chuyện. Y chậm rãi : “Mấy năm nay, trong triều chuyện lớn chuyện nhỏ ngừng, mấy ca ca tỷ tỷ của lão tứ cũng thi thành , nhưng con thấy mẫu hậu mộng vì chuyện đó. Bây giờ nghĩ , thứ mẫu hậu quan tâm là lão Tứ mà là tiểu cô nương phủ Uy Quốc công ?”
“Con đang hoài nghi ?” Vẻ mặt Cố Thanh Ninh trầm xuống, lúc mới thấp thoáng thấy sự sắc bén của Phụng hoàng hậu năm đó.
Có điều, qua nhiều năm như thế, Tiêu Trạm là Thái tử ôn hòa dịu dàng như xưa nữa. Những năm , cuộc đời đế vương trao cho y ngoài sự nhạy cảm còn quyết đoán tự tin nữa.
Y gương mặt trẻ tuổi ở mặt, dường như quen thuộc lạ lẫm. Đã nhiều năm như thế, y dần trở nên già nua, trán xuất hiện nếp nhăn, tóc bạc đầu mọc lên, nhưng mẫu hậu vẫn trẻ tuổi như xưa. Sự già nua chỉ trong dung mạo mà quan trọng hơn là tâm tính.
“Mẫu hậu, và Nguyên Gia đều quan tâm hai đứa bé phủ Uy Quốc công , thể cho con rốt cuộc bọn chúng phận gì ?”
Cố Thanh Ninh ngờ rằng nhập mộng để hưng sư vấn tội, cuối cùng để Tiêu Trạm đảo khách thành chủ.
Song, đến lúc Cố Thanh Ninh cũng bình tĩnh trở , nàng về phía Tiêu Trạm: “Vậy con cảm thấy bọn chúng phận gì? Con để ám vệ theo dõi Nguyên Gia, chuyện gì từ chỗ con?”
Tiêu Trạm ngờ chuyện phái ám vệ theo dõi Nguyên Gia cũng Cố Thanh Ninh , y cứng họng: “Mẫu hậu, con giải thích.”
Cố Thanh Ninh lắc đầu, cắt ngang lời y: “Nếu mộng của con sẽ khiến con nghi kỵ như thế thì nên tới gì. Dù cũng thể giữ chút tình cảm của con chúng .”
“Mẫu hậu! Mẫu hậu bớt giận!” Tiêu Trạm lập tức hoảng loạn lên, cũng để ý đến nghĩ nghi vấn , chỉ cố gắng giải thích ý đó.
Cố Thanh Ninh giả vờ thở dài: “Ta , ở vị trí cao cuối cùng sẽ trở nên đa nghi. Ta cũng cảm thấy bất ngờ, chỉ là chút hi vọng thực tế. Bây giờ xem đúng là hi vọng xa vời mà thôi.”
“Mẫu hậu, con …”
Vất vả lắm Cố Thanh Ninh mới lấp l.i.ế.m qua chủ đề , nhưng nàng cũng cố quá hóa dở. Mặc dù trong lòng nàng cảm thấy với Tiêu Trạm nhưng vẫn giả vờ thất vọng rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-362-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Mê Truyện Dịch
Cố Thanh Ninh tỉnh , trong lòng còn sợ hãi. Mặc dù nàng tạm lấp l.i.ế.m qua chuyện , nhưng chỉ cần Tiêu Trạm tỉnh thì nhất định sẽ hoài nghi. Lúc , nàng để ý đến mâu thuẫn giữa và Cố Trạch Mộ, chỉ nhanh chóng bàn chuyện với . Ai ngờ, nàng mới rời khỏi giường thấy Cố Trạch Mộ ở một bên sách.
Cố Thanh Ninh: “…”
Tiếng động của nàng kinh động đến Cố Trạch Mộ, để quyển sách xuống, như chuyện gì xảy mà hỏi: “Trở ?”
“Ngươi…”
Cố Thanh Ninh còn xong, Nguyên Gia đang ở bên ngoài động tĩnh thì đẩy cửa . Lúc thấy sắc mặt của Cố Thanh Ninh, nàng chột mà : “Mẫu hậu.”
Cố Thanh Ninh chỉ chỉ Cố Trạch Mộ: “Đây là chuyện gì, lúc ở gian ngoài ?”
Trong lòng Nguyên Gia liên tục kêu khổ, Cố Thanh Ninh ngủ bao lâu thì Cố Trạch Mộ thản nhiên nội gian, hề khách sáo mà kéo nàng ngoài. Nguyên Gia cũng dùng lý lẽ biện luận, bảo hộ trong sạch của mẫu hậu. lúc đối diện với phụ hoàng trong thể thiếu niên , cần chuyện, chỉ cần sắc mặt trầm xuống thì Nguyên Gia sợ ngoan ngoãn ngoài.
Cố Trạch Mộ chờ Nguyên Gia giải thích quyết đoán : “Ta thấy nàng tỉnh sắc mặt khó coi, xảy chuyện gì ngoài ý ?”
Cố Thanh Ninh hỏi thế cũng để ý chuyện chạy nội gian, chuyện xảy qua một .
“Bây giờ Trạm Nhi bắt đầu nghi ngờ, mặc dù tạm thời lừa gạt nó, nhưng lúc nó tỉnh thì nhất định sẽ bắt đầu điều tra chuyện . Ngươi chủ ý gì ?”
Cố Trạch Mộ suy nghĩ một chút, nhân tiện : “Thân phận của hai chúng đều thể giả , cho dù nó thăm dò cũng vấn đề gì. Đợi đến lúc chúng rời khỏi phủ Uy Quốc công biên quan là .”
Cố Thanh Ninh : “Ta cũng lo về chúng , chỉ lo cho Nguyên Gia thôi. Bây giờ Trạm Nhi để ám vệ chằm chằm bên ngoài, xem là đạt manh mối gì đó từ chỗ Nguyên Gia. Nếu nó phát hiện…”
Nguyên Gia tiếp: “Mẫu hậu yên tâm, nhiều nhất thì hoàng chỉ nghi ngờ con thôi. Hơn nữa, cho dù phái ám vệ thì cũng chỉ phái ám vệ ở ngoài phủ, rõ vẫn chiếu cố đến . Vả , chuyện cũng thể tưởng tượng , nếu con thì ai mà .”