Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 360: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 2025-07-07 08:44:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Được , giỡn với nữa.” Tiêu Trạm cho cuộn bức họa cho túi, đó mới giao cho Nguyên Gia. “Tạm thời giao bức tranh cho bảo quản.”

Nguyên Gia cũng bức họa ý nghĩa trọng đại với hoàng cho nên gật đầu, đó mới cáo lui xuất cung.

Đợi đến lúc Nguyên Gia rời , nụ mặt Tiêu Trạm mới biến mất, gọi ám vệ tới.

“Các ngươi theo trưởng công chúa Nguyên Gia, xem rốt cuộc nàng mang bức tranh ?”

Ám vệ nhận lệnh rời .

Tiêu Trạm trời chiều ngoài cửa sổ, vẻ mặt nghiêm túc: “Hoàng , rốt cuộc giấu diếm điều gì?”

Nguyên Gia xuất cung mới khẽ thở phào một . Đối với chuyện lừa gạt hoàng , tâm lý của nàng vô cùng áp lực. Mà đó hoàng chọn lựa tin tưởng nàng hỏi tiếp nữa khiến nàng khẽ thở , nhưng vô cùng áy náy.

mà Nguyên Gia cũng phủ Uy Quốc công mà là về phủ công chúa. Nàng rửa mặt cầm bức tranh nội thất, đó cho bọn hạ nhân lui hết.

Đến khi trong phòng ngoài, Cố Trạch Mộ và Cố Thanh Ninh mới .

Thì khi Nguyên Gia cung, Cố Trạch Mộ nghĩ đến hành động khác thường của nàng sẽ khiến ý để tâm. Vì thế với Nguyên Gia thừa dịp nàng cung thì và Cố Thanh Ninh Hồng Tùng Nguyên giúp đỡ mà âm thầm phủ trưởng công chúa.

lúc chờ đợi Nguyên Gia thì hai ở chung vô cùng lúng túng.

Lúc , Cố Trạch Mộ mới lời với Cố Thanh Ninh: “Ta với Tiêu Hằng, đồng ý để Nghiệp Thành, chỉ chờ tổ phụ xuất phủ thì sẽ với ông .” Hắn do dự một chút mới thêm một câu: “Nàng yên tâm, nếu như chuyện của Phụng Triển nội tình thì chúng nhất định thể điều tra .”

Cố Thanh Ninh ngẩng đầu một chút, khẽ : “Cảm ơn ngươi.” nàng cũng ý định trò chuyện tiếp với .

Cố Trạch Mộ cũng tiện thêm nữa, hai gì mãi đến lúc Nguyên Gia trở về.

Cố Trạch Mộ thấy vẻ mặt nàng khác thường thì nhịn mà hỏi: “Đã xảy chuyện gì ?”

Nguyên Gia thôi, cuối cùng chỉ lắc đầu: “Không gì.”

Nàng dời đồ bàn tay mới đặt bức tranh lên bàn từ từ mở .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-360-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]

Bức họa đương nhiên khơi gợi lên hồi ức của Cố Thanh Ninh và Cố Trạch Mộ, khiến cho sắc mặt của hai dần dịu .

Cố Thanh Ninh thở dài: “Ta còn nhớ rõ lúc Trạm Nhi vì bức tranh mà phí nhiều công sức. Y nhiều bài tập, nhóm thái phó yêu cầu nghiêm khắc, bức họa là dành từng chút thời gian vẽ . Chỉ với phần hiếu tâm đủ để cảm động.”

Mặc dù Cố Trạch Mộ gì nhưng sắc mặt cũng vẻ quang vinh.

Song, sự dịu dàng cũng kéo dài lâu, hai nhanh chóng nhớ bọn họ cần bức họa để gì.

Cố Thanh Ninh cuộn bức họa nữa, mặc dù động tác nhẹ nhàng nhưng dường như Nguyên Gia thể thấy sát khí nồng đậm trong đó, khiến nàng cũng rùng một cái.

Nàng lắc đầu xóa những hình ảnh , với hai : “Phụ hoàng và mẫu hậu dùng bữa tối ? Không thì con cho đưa chút thức ăn đến đây, cũng tiện thể cho dọn dẹp khách phòng.”

Mê Truyện Dịch

Vì lúc ngoài Cố Thanh Ninh với nhà là ở cùng Nguyên Gia mấy ngày, diễn trò diễn cho tới. Mấy ngày nay nàng cũng chỉ thể ở phủ trưởng công chúa, nhưng thời gian quá vội cho nên Nguyên Gia còn cho thu dọn khách phòng.

Cố Trạch Mộ gì, Cố Thanh Ninh : “Không cần, ăn .” Sau đó với Cố Trạch Mộ: “Trái là Chiêm công tử, hôm nay trời tối, ngài ở cũng tiện, vẫn nên trở về .”

Cố Trạch Mộ: “…”

Đương nhiên Cố Thanh Ninh cũng vì những lời khi nãy mà đổi thái độ, vẫn tránh xa ngàn dặm.

Cố Trạch Mộ về phía Nguyên Gia: “Nguyên Gia, con…”

Cố Thanh Ninh ngắt lời : “Đây là chuyện giữa và ngài, ngài cần gì khó Nguyên Gia?”

Nguyên Gia im lặng trốn ở một bên, thu nhỏ cảm giác tồn tại của . Nàng ngờ nàng đến tuổi còn thấy phụ mẫu cãi mặt còn một bên. Điều khiến cho trưởng công chúa Nguyên Gia thường thấy cảnh tượng hoành tráng trong phút chốc hốt hoảng.

Cố Trạch Mộ ầm ĩ với Cố Thanh Ninh, nhưng thể bất chấp mặt mũi mà ở nên chỉ thể uất ức cáo từ. Chẳng qua khi mới tới cửa thì bỗng nhiên vẻ mặt khẽ biến, .

Nguyên Gia thấy nét mặt của , định hỏi xảy chuyện gì thì Cố Thanh Ninh ngăn . Nàng khẽ lắc đầu bảo Nguyên Gia giữ im lặng.

Nguyên Gia chỉ thể ngậm miệng , tập trung lắng . Có điều nàng thế nào chỉ thể thấy tiếng gió đêm thổi qua lá cây.

Loading...