Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 359: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 2025-07-07 08:44:34
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong hoàng cung, Tiêu Trạm nặng nề hắt một cái.

Mặc dù Cố Thanh Ninh chỉ cần đồ vật liên quan giữa nàng và Tiêu Dận kiếp , nhưng thực tế khi hai qua đời thì phần lớn đồ vật đều chôn cùng. Cho nên tình hình vẫn vô cùng khó khăn.

Nguyên Gia tìm trong phủ của hơn nửa ngày cũng tìm vật thích hợp. Lúc nàng đang buồn bã thì chợt nhớ đến một món đồ.

Đó là lúc nàng còn nhỏ, hoàng bỏ hơn nửa tháng vẽ một bức họa đưa cho phụ hoàng một trong những món thọ lễ, ai ngờ nàng thấy. Lúc đó Nguyên Gia vô cùng tinh nghịch, thừa dịp Tiêu Trạm để ý mà ấn một dấu tay lên.

Sau khi Tiêu Trạm thì chọc giận gần chết, sai chuyện là , y nỡ đánh. Cuối cùng, y chỉ thể nhận may, lấy bức họa khỏi thọ lễ. y cũng cố gắng lâu như thế, tâm trạng vẫn sa sút.

Lúc Nguyên Gia cũng tự sai chuyện, nên tìm mẫu hậu. Sau khi Phụng Trường Ninh thì dạy dỗ nàng một trận, đó kết thúc thọ yến mới bảo Tiêu Trạm đưa bức họa xem như thọ lễ mà đưa Tiêu Dận, cũng cho chuyện xảy phía .

Thật lúc đó Tiêu Trạm lo lắng, ngờ phụ hoàng cũng tức giận mà vui vẻ nhận bức họa . Hơn nữa, bức họa vẫn treo trong thư phòng của .

Vốn dĩ bức họa cũng chôn theo , nhưng khi c.h.ế.t Tiêu Dận giap riêng bức họa cho Tiêu Trạm. Hắn rằng dù thì bức họa cũng quan trọng, quan trọng là sự tha thứ và bảo vệ của y dành cho . Sau khi Tiêu Trạm nhận lấy bức tranh đem treo về chỗ cũ, dùng cái để nhắc nhở .

Đương nhiên bức họa cũng phù hợp yêu cầu, nhưng mà lúc treo ở thư phòng, trời cũng tối. Bây giờ tiến cung cũng phù hợp lắm.

Song, Nguyên Gia cũng sợ hoàng hành động nhanh chóng, ngày hôm thật sự sẽ ban thánh chỉ xuống thì sẽ phiền to. Vì thế nàng chỉ thể bí quá hoá liều, kiên trì hồi cung nữa.

Nguyên Gia tín nhiệm tin tưởng, thủ lệnh cung tự do. cho dù thế, Tiêu Trạm vẫn nghi hoặc về hành động của nàng, mà khi mục đích của nàng thì càng thêm nghi ngờ.

“Muội vội vàng cung như thế chỉ vì một bức tranh?”

Dĩ nhiên Nguyên Gia hành động của khả nghi, nhưng nàng cũng cách nào khác, chỉ kiên trì lý do chuẩn : “Đêm qua trong lòng cảm giác, bỗng nhiên mơ thấy lúc còn nhỏ phụ hoàng và mẫu hậu bảo vệ. Cho nên đem bức tranh về ký gửi nhớ nhung.”

Tiêu Trạm: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-359-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]

Nguyên Gia y với ánh mắt kiên định, che giấu sự chột của .

Tiêu Trạm bất đắc dĩ:: “Cũng cuối cùng đang giở trò quỷ gì…” Mặc dù y thế nhưng vẫn cho thư phòng lấy bức tranh .

Thừa dịp cung nhân lấy tranh, hai về chuyện nhà. Có điều trong lòng Nguyên Gia lấy bức tranh về cho mẫu hậu sớm nên lơ đễnh.

Bỗng nhiên Tiêu Trạm : “Hôm nay hoàng lạ?”

Nguyên Gia giật trong lòng, mặt nở nụ : “Sao hoàng thế?”

“Nếu bức tranh thì lúc sáng tiến cung ?”

“Muội…” Nguyên Gia bình tĩnh : “Lúc đó thần quá kinh ngạc nên quên chuyện .”

Mê Truyện Dịch

“Kinh ngạc?” Tiêu Trạm khẽ : “Hoàng , dường như quá quan tâm nha đầu Cố gia , như thế cũng giống .”

Nguyên Gia cũng lúc sáng tin tức vì quá chấn động mà phản ứng quá, vì thế mới khiến Tiêu Trạm nghi ngờ. Nàng cũng giải thích, chỉ : “Thần đứa nhỏ lớn lên, xem nó như nữ nhi của từ lâu. Quan tâm quá ắt sẽ loạn, đương nhiên thần cũng ngoại lệ.”

Tiêu Trạm mơ hồ cảm thấy lời của Nguyên Gia vấn đề nhưng đúng chỗ nào. Mà Nguyên Gia cũng cẩn thận, cũng để y moi lời gì, Tiêu Trạm cũng chỉ đành coi như thôi.

Cũng may bao lâu tiểu thái giám lấy bức tranh tới.

Tiêu Trạm tự mở bức tranh , ở rìa bức tranh ố vàng, mặc dù bút pháp trong tranh non nớp nhưng ý nghĩa bao la, vẽ tham vọng trong lòng. ở giữa bức tranh một dấu tay màu đen phá vỡ cảnh .

Tiêu Trạm bức tranh giang sơn to lớn và cái dấu tay g.i.ế.c phong cảnh , y nhớ đến chuyện xảy lúc , nhịn lên: “Lúc đó đúng là tinh nghịch khác đau đầu.”

Nguyên Gia quên chuyện khi bé từ lâu, nhưng cũng lúc còn bé ít chuyện chó hận ghét. Có điều bây giờ nàng cũng lớn tuổi, con trai cũng trưởng thành còn hoàng nhắc đến những chuyện hổ . Nàng thật sự còn mặt mũi nào, gương mặt ửng đỏ : “Hoàng .”

Loading...