Ông dừng một lát mới tiếp: “Bây giờ chúng cần gì cả, chỉ cần yên lặng theo dõi đổi là .”
“Yên lặng theo dõi đổi?”
“ thế.” Khang Diệp . “Bây giờ phận của Cố Trạch Mộ vạch trần, như vẻ vang nhưng thật phận hổ. Hắn vững gót chân trong triều đình thì dựa sự sủng ái của bệ hạ và khen ngợi của Thái tử là đủ. Nhất định công tích. tuổi còn nhỏ, chủ quản một phương cũng thể nào. Dưới áp lực lớn như thế, cho dù tính cách trầm thì ít nhiều gì cũng nôn nóng. Chỉ cần nôn nóng thì sẽ phạm sai lầm. Phạm sai lầm thì chúng sẽ cơ hội.”
“Phụ gì? Phái quấy nhiễu ?”
“Không, phái giúp , để trèo càng cao càng .”
Khang Nam nhíu mày, khó hiểu : “Nhi tử hiểu, phụ thế?”
Khang Diệp : “Con vẫn rõ, thật bây giờ bệ hạ vẫn chút áy náy với Cố Trạch Mộ. Song cả nhà vì tiên đế mà chết, cho nên dù bệ hạ áy náy nhưng sẽ phòng . Nếu cả đời Cố Trạch Mộ tầm thường thì quá , bệ hạ vì áy náy với nên để sống , sẽ thăng chức cao. Mặc dù thực quyền nhưng cho dù là thanh danh tài phú đều dễ như trở bàn tay, con cháu đời của cũng vì thế mà lợi.”
Khang Diệp dừng một chút, : “Nếu như Cố Trạch Mộ thông minh thì sẽ chọn con đường .”
“ sẽ .” Khang Nam đáp.
Khang Diệp nhớ tới đôi mắt của Cố Trạch Mộ, ông gật đầu khen ngợi Khang Nam: “Con đúng, sẽ thế.”
“Đứa bé là kẻ vô cùng kiêu ngạo, như sẽ con đường suôn sẻ . Dựa bản lĩnh của và quan hệ với Thái tử điện hạ thì lập công trong triều cũng chuyện gì khó. Đương nhiên nhất định bệ hạ sẽ khen ngợi, nhưng dần dần áy náy sẽ hao mòn, còn sự phòng sẽ .”
“Cố Trạch Mộ lập công càng nhiều thì bệ hạ sẽ phòng càng nặng. Dù cho ngay bệ hạ cũng ý thức , nhưng đến lúc đó, chỉ cần một ngọn lửa nhỏ cũng đốt đến còn hài cốt.”
Mê Truyện Dịch
Lúc , Khang Diệp chuyện vô cùng bình tĩnh nhưng khiến cho rùng .
Khang Nam vô thức lui một bước.
Khang Diệp về phía , thản nhiên : “Lòng như phức tạp nhưng nếu con thể hiểu rõ thì nhiều chuyện cần tự tay . Chỉ cần dắt nó theo hướng phát triển thì đương nhiên thể đạt kết quả mà con .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-351-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Khang Nam cúi đầu xuống: “Nhi tử cẩn tuân phụ dạy bảo.”
Từ khi sửa bản án sai của Chiêm Thế Kiệt, Cố Trạch Mộ khôi phục phận của . Hắn cũng buộc dời khỏi phủ Uy Quốc công, chuyển trạch viện mà Tiêu Trạm ban tặng.
Song, vì lý do thu dọn đồ vật nên cũng dọn ngay, mà kéo dài một thời gian. cho dù kéo dài thế nào thì cũng rời . Có điều, khi Cố Trạch Mộ rời , cố ý chủ viện tìm Uy Quốc công, hai ông cháu chuyện một hồi.
Uy Quốc công hỏi Cố Trạch Mộ: “Mai con dự định gì?”
Cố Trạch Mộ : “Con Nghiệp Thành.”
Uy Quốc công sững sờ: “Con biên quan ?”
Cố Trạch Mộ gật gật đầu.
“Vì ?”
Chắc chắn Cố Trạch Mộ thể nguyên nhân thật sự , chỉ thể : “Trước đó, lúc ở Đào Khâu con chuyện với đại ca. Mặc dù con am hiểu rõ chiến sự, nhưng con giỏi nội vụ, cũng thể giúp đỡ đại ca.”
Cố Trạch Mộ lòng thế đương nhiên Uy Quốc công cảm động, song ông cũng nhắc nhở : “Trạch Mộ, con nghĩ rõ ràng. Bây giờ còn mới sửa án xử sai của tổ phụ, thanh danh giống như mặt trời ban trưa. Con là huyết mạch duy nhất của ông , cho dù bệ hạ là đại thần trong triều cũng sẽ khoan dung cho con mấy phần. Ta cũng , tài năng của con đều ở trong triều đình, bây giờ chính là lúc con tỏ rõ bản lĩnh của . Con đều dễ quên, sự khoan dung sẽ giữ . Nếu như con rời kinh thành lúc chẳng khác gì con từ bỏ cơ hội , con cảm thấy đáng tiếc ?”
Cố Trạch Mộ khẽ : “Con .”
“Vậy con…”
“Tổ phụ, theo con mà thì phần khoan dung là thanh đao hai lưỡi. Trước mắt lẽ sẽ cho con đường tương lai của con suôn sẻ một chút, nhưng cũng vì thế, thời gian lâu dài con sẽ cho rằng xứng với chức vị. Nếu lâu dài thì đó cũng chuyện .”
Hắn lời cũng khiến Uy Quốc công nhịn mà tán thưởng. Ông ngờ lợi ích to lớn như thế mà Cố Trạch Mộ còn thể tỉnh táo, hề giống thiếu niên hăng hái, mà giống một ông lão trải qua bể .