đây cũng vì tâm trạng của Uy Quốc công , hai phu thê bọn họ trải qua nhiều sóng to gió lớn coi nhẹ tất cả từ lâu. Song, những khác trong nhà trấn tĩnh như thế. Vì Mẫn phu nhân cho cách nàng gây chuyện, cho nên cho dù bọn họ lo lắng thì cũng chỉ để trong lòng, từng chuyện gì dư thừa.
Đào thị vốn là đa sầu đa cảm, bây giờ chuyện vượt qua sự chịu đựng của nàng. Có đôi khi nàng đang việc sẽ đột nhiên than thở.
Cố Thanh Ninh mẫu ép học nữ công phiền muộn, nàng ở cạnh thở dài cũng nhịn nữa mà : “Nương, yên tâm , tổ phụ .”
Đào thị luôn miệng đặt câu hỏi: “Sao con ? Bệ hạ nghiêm nghị quở trách cha như thế, bây giờ còn cấm túc ông trong phủ. Như thế xem hơn nữa năm cũng giải cấm, sợ…”
Cố Thanh Ninh thuận thế buông kim khâu trong tay xuống, : “Chính vì bệ hạ xử phạt nghiêm khắc cho nên mới . Nếu hỏi, chỉ dẹp sổ con của tổ phụ qua một bên mới nguy hiểm.”
Mê Truyện Dịch
Đào thị hiểu : “Vì ?”
Cố Thanh Ninh thể phân tích để giải thích với Đào thị: “Chuyện của tổ phụ lớn thể lớn, nhỏ thì sẽ nhò, nhưng dù cũng là khi quân. Nếu phạt nhẹ thì uy nghiêm của bệ hạ để đây? Mặc dù bây giờ vẻ như bệ hạ phạt năng tổ phụ nhưng thật thương gân cốt. Bệ hạ tỏ thái độ như thế thì chuyện nên chấm dứt ở đây. Sau lấy chuyện để công kích tổ phụ cũng tác dụng nữa.”
“Nghe ý của con giống như bệ hạ đang bảo vệ cha ?”
Cố Thanh Ninh gật gật đầu: “Có thể là như thế.”
Thật Đào thị vẫn rõ, vì phạt cha là bảo vệ ông . mà nàng nữ nhi luôn hiểu chuyện, Thanh Ninh chắc chắn như thế thì sẽ sai. Thảo nào thái độ của cha và bà bà bình tĩnh như thế.
Nàng nghĩ như thế lúng túng: “Con thế thì yên lòng . Không thì cả ngày đều nghĩ tâm trạng chuyện khác.”
“Là quan tâm quá nên sẽ loạn.” Cố Thanh Ninh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-350-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Thật cách của ít trong triều cũng giống với suy nghĩ của Đào thị. mà Cố Thanh Ninh hiểu rõ Tiêu Trạm, y như thế cho nên ban đầu cũng lo lắng cho an nguy của Uy Quốc công. Song, cho dù như thế nàng cũng thể lo lắng .
Nàng Cố Trạch Mộ qua hết về bản án , nàng Khang Diệp là thế nào, cho nên mặc dù Khang Diệp đồng ý mặt giúp Chiêm Thế Kiệt sửa án xử sai nhưng Cố Thanh Ninh cũng tin tưởng ông . Không ngờ Khang Diệp hành động nhỏ nào, dường như một lòng vì công. Thậm chí ông còn liều mạng, nghĩa chính ngôn từ Chiêm Thế Kiệt chuyện, cho dù chọc giận Tiêu Trạm cũng lùi bước.
Có thể , án sai của Chiêm Thế Kiệt sửa nhanh thế cũng liên hệ lớn với Khang Diệp.
Có điều trong lòng Cố Thanh Ninh vẫn khỏi lo nghĩ.
Trong Khang phủ, Khang Nam cũng đang hỏi Khang Diệp chuyện .
Khang Diệp : “Đó là vì con thấy rõ tâm ý của bệ hạ. Lòng bệ hạ rộng rãi, cũng xem thanh danh nặng như thế. Có điều dù chuyện cũng liên quan đến tiên đế, thêm con lật án cha trái với luân thường, cho nên ban đầu bệ hạ buộc từ chối thẳng. Chẳng qua chỉ theo tâm ý của bệ hạ, tìm cho ngài một bậc thang mà thôi. Nếu thì con nghĩ rằng lật bản án thuận lợi ?”
“Vậy Uy Quốc công và Cố Trạch Mộ thì ? Ngài dễ dàng buông tha bọn họ ?”
Khang Diệp lắc đầu : “Đương nhiên , chỉ là bây giờ đến lúc.”
“Đến lúc?” Khang Nam khó hiểu : “Bây giờ Cố Trạch Mộ bệ hạ xem trọng, trong phút chốc đụng đến , nhưng Uy Quốc công thì ? Bệ hạ quở trách ông nghiêm nghị như thế, cho ông ở trong phủ bế môn hối , đến nay vẫn lệnh giải trừ cấm đoán, là cơ hội ?”
Khang Diệp lắc đầu: “Không từng dạy qua con mọi thứ đừng bề ngoài. Ngoài mặt, chuyện vẻ bệ hạ vô cùng nghiêm khắc với Uy Quốc công, nhưng thực tế thì ? Phủ Uy Quốc công hề thiệt. Quân đội Tây Bắc vẫn ở trong tay thế tử của Uy Quốc công, khác gì ở tay Uy Quốc công ? Hơn nữa, bình thường Uy Quốc công tận hết chức trách, bệ hạ cũng thấy rõ, trừng phạt chỉ giữ mặt mũi đế vương, cho ngoài xem thôi.”
Khang Nam cau mày : “Vậy theo ngài , chẳng cơ hội đối phó hai ?”
Khang Diệp chậm rãi : “Con nghĩ thế cũng quá ngây thơ , cho dù lúc bệ hạ tức giận nhưng hành động tự tiện của Uy Quốc công cũng đ.â.m trúng chỗ nhạy cảm của hoàng đế. Hạt giống hoài nghi gieo xuống, chắc chắn sẽ ngày nở hoa kết trái. Còn Cố Trạch Mộ…”