Tiêu Trạm ông tức giận đến mức lên khỏi long ỷ, chỉ ông mà nên lời.
Tất cả trong điện đều quỳ xuống.
Khang Diệp cũng quỳ xuống nữa: “Năm đó, trong vụ án của Chiêm Thế Kiệt thì Diêu Phỉ là kẻ cầm đầu. Lão thần là lão sư của Diêu Phỉ, đương nhiên chịu trách nhiệm. Lão thần cầu xin bệ hạ trị tội lão thần.”
Trương Lễ quỳ gối ở một bên, hồi lâu cũng thấy long ỷ truyền đến tiếng động. Trong lòng liên tục kêu khổ, cũng vị đại nhân uống nhầm cái thuốc gì , đây là đầu thấy tới cầu trị tội.
Ngay lúc tất cả lo lắng bất an thì giọng nhẹ của Tiêu Trạm vang lên: “Tính cách của Khang tướng khác năm đó chút nào. Lòng trung thành của ông trẫm , chuyện bàn .”
Khang Diệp hô to vạn tuế, nhưng trong giây phút quỳ xuống khóe miệng ông khẽ cong lên.
Mặc dù Tiêu Trạm , nhưng sửa án xử sai của Chiêm Thế Kiệt vẫn là chuyện tất yếu. Nhân chứng, chứng cứ đều , thêm Khang Diệp dựa lí lẽ biện luận, mặc dù ông rời kinh nhiều năm nhưng đa phần quan trong triều đều nhận ân huệ của ông . Hơn nữa, oán an của Chiêm Thế Kiệt cũng bọn họ cảm động lấy, thái độ của triều đình gần như nhất trí.
Tiêu Trạm phái tam ti hội thẩm, bản án gần như thẩm tra xử lí từ năm đến năm . Vì vụ án quá lâu, thêm liên quan quá nhiều, phái các vùng Sung Châu sưu tập chứng cứ, khó khăn lắm mùa hè năm mới giải quyết xong.
Chiêm Thế Kiệt trung quân ái quốc tiểu nhân hãm hại, mà phương pháp trị thủy của ông năm đó cũng chứng minh hiệu quả. Hơn nữa, vì ông cố gắng hết sức xây sửa đê điều ngăn cản cơn lụt lớn nên cứu nhiều tính mạng của bách tính.
Chiêm Thế Kiệt hàm oan mười bảy năm cuối cùng cũng gột sạch án xử sai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-349-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Tiêu Trạm hạ chỉ khôi phục thanh danh của ông , lấy danh nghĩa công thần cho hưởng thái miếu. Mà trong dân gian, nhất là bách tính hai bên bờ Hoàng Hà nhận qua ân huệ của ông đều giúp ông dựng lên bài vị trường sinh. Các kể chuyện đều chuyện xưa của ông ròng rã mấy tháng trời.
Về phần nhóm nhân vật phản diện trong chuyện , Diêu Phỉ vốn là thủ phạm chính, đáng lẽ chịu hình lăng trì nhưng ông chết, nên nghiền xương thành tro răn đe. Mà xử phạt tòng phạm của ông cũng từ xử trảm đến lưu vong tùy tội.
Mà kể chuyện say xưa nhắc đến “Uy Quốc công nghĩa tận trời cao, thầm cứu huyết mạch Chiêm thị, giúp đỡ điều tra rõ án oán, cuối cùng chân tướng rõ ràng” vui mừng như suy nghĩ.
Mê Truyện Dịch
Sau khi Chiêm Thế Kiệt sửa án xử sai thì Cố Trạch Mộ cũng khôi phục phận trở thành công thần. Tiêu Trạm cố ý hạ chỉ đền bù cho , ngoại trừ trả tất cả gia sản của Chiêm gia cho thì còn ban thưởng một trạch viện và nhiều thứ đồ khác. Mà so với , tình cảnh của Uy Quốc công như thế.
Cho dù Uy Quốc công công nhưng cũng thể che giấu tội khi quân của ông. Vì thế khi ông trở về lập tức đưa sổ con thỉnh tội lên. Không bao lâu , trong cung hạ một ý chỉ khiển trách ông một trận, từ nghĩ nghiêm khắc. Đồng thời tước chức vụ nguyên soái của ông, tạm thời để thế tử Cố Vĩnh Huyên thế. Vốn dĩ còn phạt trượng nhưng nể tình thương xót, Cố Trạch Mộ khẩn cầu đủ kiểu, thêm tuổi tác Uy Quốc công tuổi tác cao, chiến công dày đặc nên tạm miễn, chỉ để ông trong phủ bế môn hối .
Ý chỉ đưa , trong triều lập tức bàn tán ầm ĩ. Dù từ đến nay Tiêu Trạm luôn ôn hòa, Uy Quốc công lòng vua, tất cả nghĩ y sẽ dễ dàng bỏ qua, ai ngờ y đến mức như thế. Bây giờ nghĩ tới lúc Uy Quốc công tin chiều với cảnh ngộ bây giờ thật sự là một cái trời một cái đất.
Thái độ của bệ hạ rõ, ít đều bo bo giữ còn dám tới cửa. Phủ Uy Quốc công từng náo nhiệt trở nên vắng vẻ.
Trái Uy Quốc công quan tâm hơn thua, vẻ mặt bình tĩnh tiếp chỉ. Sau đó, ông cho đóng chặt cửa phủ Uy Quốc công, thành thật ở trong nhà hối . Cũng may ông nghĩ kết quả từ cho nên khi trở kinh thành sắp xếp xong chuyện. Dựa năng lực của Cố Vĩnh Huyên ông cũng lo lắng. Hơn nữa, mặc dù ở trong phủ bế môn hối nhưng vẫn thư tới lui từ Nghiệp Thành, cũng ảnh hưởng nhiều đến cục diện chiến đấu.
Trước đó, Uy Quốc công bận rộn ở biên quan, tinh thần vẫn luôn căng thẳng. Bây giờ trở về, ông cùng thê tử sách, câu cá, thời gian trôi qua vô cùng thoải mái, cũng nên trừng phạt nghỉ ngơi.