Câu cuối cùng Cố Trạch Mộ nhẹ nhưng giống như một tia sét.
Cố Thanh Ninh nắm thật chặt nắm đấm, Phụng Triển trong miệng Cố Trạch Mộ giống như một xa lạ. Nàng nhớ mặc dù Phụng Triển cố chấp tùy hứng nhưng là tâm cơ thâm trầm, tàn nhẫn vô tình. Cố Thanh Ninh sẽ đổi, nhưng nàng tin Phụng Triển biến thành như thế.
Nàng Cố Trạch Mộ, quả quyết : “Đệ như thế.”
Cố Trạch Mộ khẽ một tiếng: “Ta nàng sẽ tin , nàng thể hỏi cung nữ của . Bây giờ vật đổi dời, bà cũng cần che giấu nữa. Chỉ cần dùng chút thủ đoạn thì bà sẽ rõ chân tướng với nàng.”
“Không ngươi gạt , chẳng qua cảm thấy ngươi hiểu lầm Phụng Triển .”
Trong ánh mắt của Cố Trạch Mộ toát sự thất vọng dễ dàng phát hiện: “Đến bây giờ mà nàng vẫn che chở cho y.”
Cố Thanh Ninh nhíu mày : “Không che chở cho . Nếu năm đó g.i.ế.c Phục Cơ thì cho đù là , vẫn sẽ xử lý công bằng. Đệ vì thì và sẽ cùng gánh chịu. là vì ham quyền lực mà g.i.ế.c như ngươi . Nếu như là như thế thì cần gì để Vân Châu giả c.h.ế.t trong Ly cung, để một tai họa như thế? Giết c.h.ế.t Vân Châu đơn giản hơn ?”
Cố Trạch Mộ trầm mặc một lát mới : “Thanh Ninh, nàng vẫn rõ vì hết chân tướng cho nàng. Đó là vì dám đánh cược, nếu hết chân tướng cho nàng thì nàng sẽ về bên nào?”
Cố Thanh Ninh ngây ngẩn cả .
“Bây giờ nàng chọn gánh chịu với Phụng Triển.” Trên mặt Cố Trạch Mộ nở nụ đắng chát. “Nàng cảm thấy quan tâm sự sống c.h.ế.t của Phục Cơ hơn, cho nên khi nàng chân tướng thì tiên nghĩ nên bảo vệ thế nào. Thanh Ninh, nàng nghĩ đến ?”
“Ta…”
“Thanh Ninh, khi đó thật sự ghen ghét với Phụng Triển. Cho dù y gì nàng cũng hết lòng tin tưởng y, bao dung y.” Cố Trạch Mộ khẽ . “Nàng che chở mặt Hồ quý phi, ngăn mặt của , nhưng nàng che chở khác với Phụng Triển, nàng từng tin tưởng .”
Cố Thanh Ninh đầu: “ ngươi cũng từng tin tưởng như thế.”
Mê Truyện Dịch
“, tuy chúng là phu thê nhưng thật từng thẳng thắn với .” Cố Trạch Mộ yên lặng nàng. “Nếu sớm như thế thì sẽ so đo như thế. Ta sẽ cho nàng từ sớm, từ giây phút đầu tiên gặp nàng rung động.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-345-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Cố Thanh Ninh với vẻ khiếp sợ, trong lòng như nhấc lên phong ba. Nàng dám tin mà lắc đầu: “Ngươi gạt , rõ ràng ngươi thích Phục Cơ…” Nếu như thế, lướt qua mà phong phi, Phục Cơ ở mặt nàng khoe khoang sự tín nhiệm và sủng ái của ?
Cố Trạch Mộ nàng sẽ tin, nhưng khi thấy nàng do dự mà lắc đầu phủ nhận thì trong giây phút đó cảm thấy trong lòng lạnh lẽo. Hắn khổ : “Lúc đó từng thích qua ai cả, khi phát hiện tâm tư của thì phản ứng đầu tiên của chính là hoảng sợ.”
“Nàng thích ôn tồn lễ độ, nếu một ngày nàng là kiểu tính toán từ thủ đoạn thì nàng sẽ phản ứng thế nào?
“Ta dám nghĩ đến, vì thế giữ chút tự tôn ít ỏi để nàng phát hiện tâm tư của . Bây giờ nghĩ đúng thật là vô cùng ngu xuẩn.”
Cuộc chuyện mà nhanh chóng kết thúc, nha đến gọi hai ăn cơm. Dường như Cố Thanh Ninh thở dài một , vội vàng rời khỏi viện tử của Cố Trạch Mộ.
Để lộ chân tướng năm đó chỉ khiến nàng càng thêm luống cuống.
Nàng từng nghĩ đến Tiêu Dận thích là nàng, mà bây giờ lời thổ lộ của thì trong lòng nàng rung động, nhưng nhiều hơn là sự nặng nề và bất đắc dĩ. Thật sự giữa hai bọn họ nhiều hiểu lầm, đến bây giờ chỉ thể kêu một tiếng duyên phận.
Cố Thanh Ninh đang suy nghĩ chuyện trong lòng, vô tình đụng Cố Thanh Thù.
“Thanh Ninh, mới viện tìm , nha ngoài. Muội thế?”
Cố Thanh Ninh lắc đầu, miễn cưỡng : “Không cả, chỉ quanh quẩn trong viện thôi.”
Cố Thanh Thù dáng vẻ mất hồn mất vía của Cố Thanh Ninh, trong lòng nghi hoặc. mà nàng cũng nghĩ nhiều, kéo Cố Thanh Ninh ngoài. “Ta , một tin tức! Nói nhất định sẽ tin!”
“Tin gì?”
Cố Thanh Thù xung quanh, kề sát lỗ tai nàng mà khẽ : “Muội ? Thì Trạch Mộ hài tử nhà chúng .”