Nói xong, đợi Khang Diệp trừng mắt thì ông chạy mất.
Sau khi Khang Nam ở thì cả đều luống cuống tay chân. Hắn bao giờ ở một cùng với phụ , tay chân thả lỏng thế nào.
Khang Diệp nghĩ là quen ăn nhờ ở đậu, trong lòng chua xót, hiếm khi ông dịu dàng : “Đừng nghĩ quá nhiều, con là con của . Ở Khang gia, ai tôn quý hơn con.”
Khang Nam ngẩn một lúc, phụ hiểu lầm nhưng cũng giải thích, chỉ tò mò hỏi: “Cha, kinh thành là như thế nào?”
Mê Truyện Dịch
“Kinh thành…”
Khang Diệp trả lời, ông chỉ đưa mắt về phía kinh thành, mặt toát đủ cảm xúc phức tạp.
Cố Trạch Mộ khách điếm, mặc dù đạt mục đích của nhưng tâm trạng cũng .
Hồng Tùng Nguyên thấy thế, mới an ủi mà : “Cho dù thế nào cũng xem như chúng đạt mục đích . Có Khang Diệp chủ động dẫn đầu giúp Chiêm Thế Kiệt sửa án xử sai thì chuyện dễ dàng hơn nhiều. Ngài đừng nản lòng, Khang Diệp tương đối khó đối phó, chúng đủ chứng cứ, để ông nhận tội là chuyện thể nào.”
Cố Trạch Mộ lắc đầu: “Không nản lòng, chẳng qua cảm thấy thất vọng thôi. Trước khi gặp ông , còn một hi vọng xa vời, hi vọng tất cả chỉ là hiểu lầm, ông như thế. hôm nay mới phát hiện dường như đây mới đúng là ông , chỉ là lúc vẫn luôn che mắt mà thôi.”
“Tục ngữ , mặt lòng, Khang Diệp giả vờ quả giỏi, ngài cũng bình thường.” Hồng Tùng Nguyên Cố Trạch Mộ buồn phiền chuyện gì, nếu còn hi vọng với Khang Diệp thì cũng sẽ Khang Diệp nắm lấy cơ hội phản kích. Ông thuận miệng : “Thật cũng tính là ngài thua, nhiều lắm cũng xem như ngang . Chờ đến kinh thành mới là chiến trường thật sự của hai .”
Cố Trạch Mộ thở dài: “Thôi, những chuyện nữa.”
Hắn sự nghi ngờ lúc của : “Ta thấy dường như Khang Diệp cũng phận của , rốt cuộc Diêu Phỉ từ ?”
Hồng Tùng Nguyên ngạc nhiên: “Ngài cái gì?”
Lúc , Cố Trạch Mộ mới tình huống từ đầu đến cuối lúc gặp mặt Khang Diệp cho ông . Trên mặt Hồng Tùng Nguyên tỏ vẻ nghiêm trọng: “Ngài chắc Khang Diệp thật sự chứ lừa gạt ngài chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-333-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
“Ta chắc chắn.”
“ mà… Chuyện thể nào!” Hồng Tùng Nguyên nhíu mày: “Chẳng lẽ do chính chính Diêu Phỉ tra ? Chuyện thể nào! Sao Diêu Phỉ bản lĩnh .”
Cố Trạch Mộ trầm giọng : “Cho nên, đang nghĩ phía chuyện thế lực của phe thứ ba nữa ?”
Hồng Tùng Nguyên: “!!!”
Cố Trạch Mộ : “Bây giờ nghĩ tất cả chuyện xảy khi chúng đến Sung Châu, một chuyện vẫn khiến cảm thấy kỳ lạ. Vì chúng dễ dàng phát hiện những ngoại tộc ở Đào Khâu ?”
Hắn thế, Hồng Tùng Nguyên cũng ý thức : “ là khả nghi. Lúc , phái những Đào Khâu đều chỉ là ám vệ bình thường, nhiệm vụ của bọn họ chỉ là chằm chằm Diêu gia xem động tĩnh gì . Theo lý thuyết, những ngoại tộc quan trọng, Diêu gia giấu bọn chúng thật kỹ mới , thể để bọn chúng tự tiện , còn phát hiện nữa?”
“Cho nên, cảm thấy thể là cố ý cho chúng phát hiện những ngoại tộc , dùng chuyện để kéo bí mật của Diêu Phỉ.”
Hồng Tùng Nguyên sờ cằm: “Nếu ngài thế, cũng nhớ đó thăm dò chuyện xưa, tra những tang vật mà Tào gia mang cũng trùng hợp. Không xem nhẹ , chuyện cũ năm xưa xóa phần lớn dấu vết, nếu sự “Trùng hợp” như thế ngày tháng năm nào mới tra .”
“Đoạn đường , hình như chúng đang tra bản án của Chiêm Thế Kiệt nên vẫn im lặng giúp chúng .”
Hồng Tùng Nguyên Cố Trạch Mộ thế thì : “Theo như ngài , thế lực phe thứ ba dường như thiện ý với chúng ?”
“Chưa chắc.” Cố Trạch Mộ phủ nhận . “Cho dù mắt thấy đối phương giúp chúng , nhưng từ đầu đến cuối y vẫn giấu đầu lộ đuôi, chỉ ở phía màn điều khiển tất cả. Chuyện khiến cảm thấy mục đích của y đơn giản.”
Hồng Tùng Nguyên gật gật đầu: “Xem thế cục càng lúc càng phức tạp.”
“ mà mắt điều quan trọng nhất là đối phí Khang Diệp. Về phần thần bí chúng tạm thời đề phòng là .”
“Biết .” Hồng Tùng Nguyên xong nhớ điều gì đó: “ , đó đại ca ngài phái đến tìm ngài.”