“Lễ vật?” Cố Trạch Mộ khẽ một tiếng. “Vậy lễ vật cũng quý giá .”
Hắn xong thì lấy một quyển sổ đốt một nửa : “Tiên sinh xem rốt cuộc lễ vật là cái gì ?”
Khang Diệp lướt qua, mấy năm nay, Khang gia và Diêu Phỉ gì ông rõ. Cho dù những thứ ông cũng đoán .
Cố Trạch Mộ : “Diêu Phỉ đền tội, nhưng khi ông c.h.ế.t nhắc đến một vị quý nhân giúp đỡ lưng ông . Chúng phát hiện những thứ ở Đào Khâu, lẽ vị quý nhân là ngài đúng ?”
Khang Diệp : “Cố tiểu công tử cầm một phần sổ sách rõ ràng rốt cuộc ép lão phu thừa nhận cái gì chứ?”
“Tiên sinh cảnh giác như thế là bởi vì Diêu Phỉ gì ?”
“Trong lời của Cố tiểu công tử hàm ý, bằng ngài cho rốt cuộc Diêu Phỉ gì. Ta cũng , rốt cuộc ngài đến nhà hỏi tội là vì cái gì?”
Cố Trạch Mộ Khang Diệp, trong ánh mắt ông trung thực như thế sơ hở. Nếu đổi là ngoài lẽ sẽ ông thuyết phục, nhưng Cố Trạch Mộ vô cùng hiểu rõ ông . Hắn Khang Diệp thói quen, ông càng dối thì sẽ càng tỏ trung thực.
Khang Diệp Cố Trạch Mộ cho thấp thỏm yên, vì thế : “Cố tiểu công tử cảm thấy Diêu Phỉ cầm bạc hối lộ , nhưng là thôn phu quê mùa, còn giá trị gì để hối lộ chứ? Hơn nữa, nếu bạc thì dựa phận năm đó của bao nhiêu mà ? Cần gì từ quan chứ? Khang Diệp nửa đời trong sạch, năm đó cho dù nhậm chức cũng vô cùng ngay thẳng, ngờ khi từ quan như …”
Thật đây cũng là điều Cố Trạch Mộ hiểu, Khang Diệp mưu cầu danh lợi hưởng thụ, so với vàng bạc mà thì ông càng quan tâm thanh danh hơn. Năm đó, ông thừa tướng thì ở trong phủ cũng ăn cơm rau dưa, khi từ quan thì cuộc sống cũng xa hoa lãng phí. Mấy năm , ông vẫn luôn ở nhà trong miếu, mấy năm nay vẫn ở trong nhà tranh ở ngoại thành. Nếu ông ham mê bạc mà Diêu Phỉ đưa lên thì hợp lý.
khi Cố Trạch Mộ nghĩ như , ánh mắt dần về gia chủ Khang gia cạnh Khang Diệp. So với Khang Diệp thì mấy Khang gia sống xa hoa lãng phí hơn nhiều.
Hắn mở miệng hỏi: “Khang gia chủ chuyện Diêu Phỉ chứ?”
Mê Truyện Dịch
“Ta còn gì mà Khang gia chủ phủ nhận nhanh thật đấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-330-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Gia chủ Khang gia lập tức hoảng loạn lên, đầu cũng bắt đầu đổ mồ hôi, đó ấp úng nên lời.
Khang Diệp nhíu mày, tiếp lời: “Cố tiểu công tử nhiều như thế nhưng vẫn cho chúng rốt cuộc Diêu Phỉ tội danh gì khiến ngài huy động nhiều nhân lực như thế, tự đến Ngu Thành?”
Lúc , Cố Trạch Mộ mới chậm rãi mở miệng : “Năm đó, Diêu Phỉ sát hại Tổng đốc đường sông Chiêm Thế Kiệt, hủy hoại đê, đến mức Hoàng Hà lũ lụt, bách tính trôi dạt khắp nơi. Tiên sinh cảm thấy tội danh đủ lớn ?”
Khang Diệp dừng , ông về phía Cố Trạch Mộ, đôi mắt đối điện ông giống như thấu tất cả.
Cố Trạch Mộ xong, ba nhà Khang gia đều ngây ngẩn cả .
Gia chủ Khang gia nghi ngờ thôi mà : “Không Cố công tử đến vì chuyện Diêu Phỉ buôn…”
Khang Diệp hung hăng trừng mắt liếc ông một cái, lúc ông mới ý thức suýt chút nữa lộ nên vội vàng ngậm chặt miệng. ông và Khang Nam , Khang Nam cũng tỏ vẻ khó hiểu, dù bọn họ vì liên quan đến chuyện Diêu Phỉ buôn sắt và muối lậu nên mới Uy Quốc công bắt. Ai ngờ Cố Trạch Mộ đến một chuyện liên quan.
Mà Khang Diệp cũng phản ứng kịp: “Thì Cố công tử đến là vì lật bản án của Chiêm Thế Kiệt.”
Thật khi Cố Trạch Mộ xong câu thấy sắc mặt ba khác thì trong lòng thấy nghi hoặc. Vẻ mặt của ba giống , thể thấy bọn họ cũng mục đích tới gì.
Cố Trạch Mộ tưởng rằng Khang Diệp cho Diêu Phỉ phận của ông , nhưng bây giờ xem Khang Diệp cũng chuyện . Vậy Diêu Phỉ ?
Thế cục nghĩ sáng tỏ bây giờ trở nên phức tạp.
dù thế, Cố Trạch Mộ vẫn nắm lấy sơ hở mà gia chủ Khang gia để lộ khi nãy, : “Xem Khang gia chủ cũng gì về chuyện . Ta còn Diêu Phỉ tội gì thì Khang gia chủ chuyện ông buôn sắt và muối lậu với ngoại tộc. Không nên Khang gia chủ tin tức nhanh nhạy nữa?”