Cố Trạch Mộ dở dở : “Đây là tục ngữ ở thế?”
“Con quản nhiều như .” Cố Vĩnh Hàn thờ ơ phất phất tay. “Ta vẫn giữ câu , cho dù con nhận tổ quy tông, nhưng nếu con việc gì cũng thể tìm chuyện. Đến lúc đó hai chúng uống rượu với .”
Cố Trạch Mộ lên, khẽ .
Cố Vĩnh Hàn liếc mắt Cố Trạch Mộ, xúc động : “Tiểu tử con cũng lớn nhanh quá. Lúc chỉ mới mấy năm mà sắp cao bằng cha . Nếu tổ phụ con thấy con thế , trong lòng ông vui thế nào.”
Cố Trạch Mộ ngụ ý của y, chỉ : “Có lẽ tổ phụ thất vọng .”
Cố Vĩnh Hàn ngạc nhiên: “Sao thế? Chẳng lẽ con Nghiệp Thành với ?”
Cố Trạch Mộ : “Tạm thời , con còn vó vài việc xử lý xong. Đến khi xong, con sẽ Nghiệp Thành tìm ngài và tổ phu.”
Cố Vĩnh Hàn thất vọng, vốn dĩ y còn hai cha con sẽ tâm sự đường . ai ngờ cũng cơ hội . mà y Cố Trạch Mộ ở là chuyện cần , từ nhỏ đứa nhỏ chủ ý. Y cũng khuyên nhiều, mang theo sự tiếc nuối rời Sung Châu.
So với đó Cố Vĩnh Hàn dịu dàng thì bên Cố Trạch Mộ và Tạ Trường Phong giương cung bạt kiếm.
Mặc dù Tạ Trường Phong rời khỏi phủ tổng đốc nhưng vẫn ở . Y Cố Trạch Mộ thiết kế bắt Diêu Phỉ, trong phủ tổng đốc chỉ một đống áo đen rõ phận mà đó nghênh đón quân đội của phủ Uy Quốc công. Cố Vĩnh Hàn chờ y trở về mang theo t.h.i t.h.ể Diêu Phỉ và đám Tào gia nghênh ngang rời .
Rõ ràng những xem phủ tổng đốc trở thành khách điếm, tới lui hề cố kị. Cố Trạch Mộ âm thầm chuyện lớn như thế, y Tổng đốc chẳng gì cả, mơ mơ màng màng. Đây đúng là tát một bạt tai lên mặt y.
Vì chuyện lúc mà Tạ Trường Phong lục đục với Cố Trạch Mộ, bây giờ thấy tình cảnh như thế, y gần như dùng hết sự nhẫn nại của mới đè cơn giận xuống. Y hỏi Cố Trạch Mộ: “Cố công tử, đến lúc ngài thể cho xảy chuyện gì chứ.”
Lúc , Cố Trạch Mộ mới chuyện Diêu Phỉ buôn sắt và muối lậu cho y , chỉ che giấu việc tra vụ án Chiêm Thế Kiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-325-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
mà Tạ Trường Phong giải thích xong hề vui vẻ, trái càng tức giận hơn: “Chuyện như , vì ngài với ? Ngài cảm thấy sẽ mật báo với Diêu Phỉ cảm thấy thành sự bại sự thừa?”
Cố Trạch Mộ cũng thế quá đáng, nhưng thể giấu chuyện. Vì thế chỉ thể tạ với Tạ Trường Phong, giải thích : “Những chuyện quan hệ trọng đại, ngài càng ít càng , cũng cố ý giấu diếm đại nhân.”
Tạ Trường Phong lạnh một tiếng: “Cố công tử lấy đại cục trọng như thế, trái vẻ tính toán chi li. mà phủ để Cố công tử độc đoán. Cố công tử việc như thế, phủ tổng đốc cỏn con lẽ chứa nổi vị Đại Phật như ngài.”
Cố Trạch Mộ chuyện thì quan hệ giữa và Tạ Trường Phong sẽ thể nào trở về như ban đầu nên nhân tiện : “Đại nhân yên tâm, sẽ bẩm báo Thái tử điện hạ. Chuyện chịu trách nhiệm, sẽ hồi kinh lĩnh phạt.”
Ai ngờ Tạ Trường Phong cũng cảm kích: “Ngài đường đường là xá nhân Đông cung, Thái tử điện hạ tin tưởng ngài như thế thể tránh phạt . Không Cố xá nhân xong ? Có thể cho phép tại hạ cáo từ chứ?”
Cố Trạch Mộ nhíu mày.
Hai tan rã trong vui nữa.
Hồng Tùng Nguyên tặc lưỡi : “Bây giờ vị Tạ đại nhân trở mặt với ngài ? Thật đúng là y còn bộ mặt nữa.”
Cố Trạch Mộ : “Thật chuyện cũng suy nghĩ kĩ. Nếu lúc thể với Tạ Trường Phong thì chắc sẽ ầm ĩ đến tình cảnh bây giờ.”
“Ta thấy chắc.” Hồng Tùng Nguyên . “Tạ Trường Phong là kẻ thích ôm công, nếu y thì tất nhiên sẽ tham gia. Ai lúc đó sẽ xảy chuyện gì?”
Ông an ủi Cố Trạch Mộ: “ mà trở mặt cũng , dù tra chân tướng , chúng sẽ trở kinh thành .”
Mê Truyện Dịch
Cố Trạch Mộ ừm một tiếng, : “Được , nhắc đến y nữa. Ông Đào Khâu tra gì ?”
Lúc Hồng Tùng Nguyên mới lấy từng món đồ tra . Lúc đó vì diễn xuất chân thật cho nên Hồng Tùng Nguyên thật sự dẫn theo của Diêu Phỉ chạy xa. ông chạy lung tung, mà đường vòng đến Đào Khâu. Tuy , Cố Trạch Vũ lật tung Diêu gia nhưng cũng tra tin tức của vị quý nhân . Lúc , Cố Trạch Mộ mới quyết định để Hồng Tùng Nguyên thêm nữa, dựa theo năng lực của ông lẽ thể phát hiện chút dấu vết còn .