Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 320: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 2025-07-07 08:42:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Trạch Mộ thấy Tạ Trường Phong cũng hoảng sợ, trái còn chào hỏi y : “Tạ đại nhân.”

Tạ Trường Phong lạnh một tiếng: “Xem Cố công tử còn rốt cuộc ai là chủ nhân của phủ tổng đốc ?”

Cố Trạch Mộ cũng việc quá phận, song thời gian gấp gáp, nếu cho Tạ Trường Phong thì đương nhiên y sẽ hỏi lý do. Nếu trì hoãn nữa chỉ sợ sẽ chậm trễ cho nên mới che giấu Tạ Trường Phong. Cố Trạch Mộ cũng giải thích, thành thành thật thật xin với Tạ Trường Phong.

Tạ Trường Phong thấy thế, sắc mặt dễ hơn một chút hỏi tiếp: “Ngài bắt Tào gia gì?”

“Chuyện … Có lẽ tạm thời thể với Tạ đại nhân .”

“Cố Trạch Mộ!”

Cố Trạch Mộ về phía Tạ Trường Phong, trầm giọng : “Sau khi chuyện kết thúc, hiển nhiên sẽ hết lý do trong đó cho đại nhân . giờ phút xin thứ cho thể .”

“Cố Trạch Mộ!” Tạ Trường Phong tới gần , dường như giọng phát từ kẽ răng: “Làm cũng nên quá phận. Ngài lấy danh nghĩa phủ tổng đốc bắt quan nhân cũng gì. bây giờ ngài bắt , xét hỏi cũng xét hỏi, lý do bắt bọn họ cho . Ngài thật sự xem Tổng đốc là Nê Bồ Tát trong miếu, bày cho mắt thôi ?”

Cố Trạch Mộ tránh né: “Ta thế là vì cho đại nhân, đôi khi quá nhiều cũng là chuyện . Đại nhân chỉ cần rằng chuyện tạo thành ảnh hưởng đến đại nhân là .”

“Nực ! Bây giờ Sung Châu đều phủ tổng đốc chúng vô duyên vô cớ bắt Tào gia! Bọn họ đều nghĩ rằng trị thủy nên trả thù riêng, mà còn tạo thành ảnh hưởng gì đến ?”

Mê Truyện Dịch

Cố Trạch Mộ thản nhiên : “Đại nhân, Mạnh Tử : Trời ̣nh giáng cho người nào trách nhiệm lớn lao, ắt trước tiên làm cho khốn khó tâm trí, nhọc nhằn gân cốt…”

Tạ Trường Phong chọc giận sôi lên, phất ống tay áo nổi giận đùng đùng rời .

Hồng Tùng Nguyên bóng lưng của Tạ Trường Phong, ở bên cạnh kính phục : “Chiêu của ngài thật hung ác! Thật đấy!”

Cố Trạch Mộ liếc xéo ông một cái: “Được rồi, bớt mỉa . Nếu bắt Diêu Phỉ thì tên tuổi đại sư thiên hạ nhất tình báo mà ông tự phong cũng nên lấy xuống !”

“Ai tự phong? Rõ ràng nó là sự thật mà!” Hồng Tùng Nguyên hét lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-320-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]

khi hai đùa, lúc nhắc đến chính sự thì Hồng Tùng Nguyên vẫn đáng tin cậy. Diêu Phỉ là sống sờ sờ thể biến mất còn tăm . Chỉ mấy ngày , Hồng Tùng Nguyên tra manh mối dẫn theo vây bắt.

Cố Trạch Mộ ở Sung Châu chờ tin của ông , và Tạ Trường Phong cả ngày thường xuyên gặp mặt . Tạ Trường Phong thấy mặt thì nhớ những chuyện lúc , y thật sự nhịn nên dẫn rời khỏi phủ tổng đốc về phía Đào Khâu tìm Hoắc Vân Tàng.

Cố Trạch Mộ hề cảm thấy là tu hú chiếm tổ chim khách, vẫn bình tĩnh chờ trong phủ tổng đốc. Cả ngày chỉ xem sách, hoặc tìm Tào Nguyên trò chuyện.

Tào Nguyên đối diện Cố Trạch Mộ, hảo hữu ngày xưa của , trong lòng đắng chát.

Cố Trạch Mộ rót hai chén rượu, đẩy một chén đến mặt Tào Nguyên: “Tào , uống chén rượu ủ ấm thể .”

Tào Nguyên mím chặt bờ môi. Cố Trạch Mộ vẻ như vẫn đối xử với như bình thường, nhưng dám dùng thái độ với Cố Trạch Mộ nữa. Cho dù Cố Trạch Mộ là cố ý tiếp cận , thậm chí lợi dụng cũng dám oán hận.

Tào Nguyên chua xót, uống hết chén rượu .

Cố Trạch Mộ thấy tâm sự nặng nề thì hỏi: “Tào đang lo lắng cho lệnh cữu ?”

Tào Nguyên đặt chén rượu xuống, khẽ : “Cố công tử đừng nên gọi là Tào . Ta là kẻ ti tiện, gánh nổi tên gọi .”

Mấy hôm nay Tào Nguyên vẫn luôn khúm núm mặt , đây là đầu tiên Cố Trạch Mộ thấy kiên như thế. Cố Trạch Mộ khẽ một tiếng: “Ngươi thiết với cữu cữu ngươi hơn tổ phụ nhiều nhỉ.”

Tào Nguyên gì.

Cố Trạch Mộ tự : “Cũng khó trách, so với tổ phụ chỉ lợi dụng thì cữu cữu đối với thật lòng hơn nhiều. Lòng của nghiêng về bên đó cũng là bình thường.”

Tào Nguyên nhịn : “Cữu cữu và huyết thống thiết, cũng bình thường, nhưng Cố công tử thì ? Ngài phí hết tâm tư điều tra chân tướng vụ án năm đó của Chiêm Thế Kiệt là vì cái gì?”

Cố Trạch Mộ Tào Nguyên một lát, đột nhiên hỏi: “Vì Tào công tử đột nhiên hỏi chuyện ? Cuối cùng khác ?”

Loading...