Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 315: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 2025-07-07 08:42:44
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Thanh Ninh hiệu cho Bùi Ngư lấy túi tiền : “Nhiêu đây đủ ?”

Đại phu thấy trang phục nàng phận nàng cao quý, lập tức thận trọng gật đầu như giã tỏi: “Đủ , đủ .”

Cố Thanh Ninh thản nhiên : “Vậy thì cứu .”

Có lẽ lão phụ nhân nghĩ giúp , bà sững sờ một hồi lâu mới cảm kích dập đầu với Cố Thanh Ninh. “Cám ơn tiểu thư, cám ơn tiểu thư, tiểu thư thật sự là Bồ Tát sống!”

Mê Truyện Dịch

Ánh mắt Cố Thanh Ninh phức tạp bà dập đầu, trong lòng rối loạn hơn biểu hiện mặt nàng nhiều.

Mặc dù gương mặt già nua tiều tụy hơn nhiều nhưng nàng còn nhớ rõ đây là nha Vân Châu của , rõ ràng bà c.h.ế.t trong năm thứ ba Minh Đức mà!

Cố Thanh Ninh theo Vân Châu đến một ngôi nhà cũ nát ở ngoại ô. Một tiểu cô nương năm sáu tuổi trong chăn bông chiếc giường cũ nát, khuôn mặt nhỏ gầy gò vàng như nến, nhưng vẫn nét giống Vân Châu.

Vì Cố Thanh Ninh ở bên cạnh xem nên tên đại phu cũng dám qua loa. Ông cẩn thận chẩn trị cho tiểu cô nương, kê đơn thuốc, tự lấy thuốc đưa tới.

Vân Châu sắp xếp cho cháu gái xong thì đầy cảm kích mà quỳ gối mặt Cố Thanh Ninh: “Đa tạ tiểu thư, đa tạ tiểu thư. Nếu nhờ tiểu thư tay giúp đỡ thì hôm nay cháu gái của sẽ còn mạng nữa …”

Cố Thanh Ninh , đột nhiên hỏi: “Người nhà của bà ? Cha nương đứa bé ?”

Sắc mặt Vân Châu trở nên ảm đạm, khẽ : “Mấy năm , cha con bé té c.h.ế.t khi công, nương của con bé bỏ trốn theo khác. Hai bà cháu sống sống nương tựa lẫn . Bình thường thì chút việc để đổi gạo, nhặt rau dại để nuôi lớn con bé. mà năm nay Lộc Tây nạn châu chấu, chúng thể sống nổi nữa nên theo đến kinh thành tìm đường sống. Không ngờ nha đầu tới kinh thành sinh bệnh nặng…”

“Bà là Lộc Tây ?” Cố Thanh Ninh hỏi. “Sao khẩu âm giống giọng kinh thành?”

Vân Châu dừng , một lát mới trả lời: “Khi còn trẻ từng nha ở kinh thành, về lớn tuổi, chủ tử nhân từ nên thả kèm theo văn tự bán . Từ đó trở về quê.”

Trong lòng Cố Thanh Ninh run lên, gần như thốt : “Bà tên gì?”

Vân Châu : “Ta tên là Đông Hạnh Hoa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-315-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]

Cố Thanh Ninh giật , lập tức phản ứng kịp. Cái tên Vân Châu là khi xưa nàng ban cho, nàng cũng tên thật của Vân Châu là gì.

Nàng hỏi: “Bà… Khi đó bà hầu ở nhà nào?”

Vân Châu cúi thấp đầu hơn một chút, giọng điệu yếu ớt: “Là… Phủ tiền Định Quốc công.”

Cố Thanh Ninh xong thì thật lâu gì.

Bùi Ngư tò mà qua gò má của nàng: “Tiểu thư?”

Cố Thanh Ninh lấy tinh thần, thoáng qua khuôn mặt nhỏ đang ngủ say của đứa bé, : “Mặc dù hôm nay giúp bà nhưng bà lớn tuổi thế, dẫn theo đứa bé, sống ở kinh thành cũng dễ. Không bằng bà trở về với , bà tử thô sử ở hậu viện ?”

Vân Châu ngờ gặp chuyện như thế. Trước đó bà cũng nghĩ bán nô bộc, nhưng tuổi bà quá lớn, nha đầu thì còn quá nhỏ, bệnh nữa, ai thèm thu nô bộc thế chứ. Vị tiểu thư mắt thế rõ ràng là cho hai bà cháu một con đường sống.

Vân Châu cảm kích cuống quít dập đầu.

Cố Thanh Ninh , phân phó hạ nhân theo dẫn bọn họ về. Nàng và Bùi Ngư cùng lên xe.

Sau khi lên xe ngựa, Cố Thanh Ninh vẫn phấn chấn lên, Bùi Ngư tò mò : “Tiểu thư, vui ? Vì thế? Là vì cứu hai bà cháu ?”

Cố Thanh Ninh lắc đầu.

“Thật giúp bọn họ cũng nhất thiết đưa bọn họ về phủ, đưa bọn họ đến thiện đường cũng mà.

Cố Thanh Ninh thấy Bùi Ngư đơn thuần bày mưu tính kế giúp nàng, nàng lời nhưng .

Vân Châu vốn chỉ là một tiểu nha chăm sóc hoa cỏ trong viện của nàng năm đó. Về , vì Vân Châu khéo tay nên nâng lên nhị đẳng nha ở bên cạnh nàng. Sau khi nàng trở thành Thái tử phi, vốn bốn nha đều theo tiến cung, nhưng nàng thả Vân Cẩm lấy chồng. Lúc mới nâng Vân Châu đến bên cạnh .

Sau khi cung, mặc dù Vân Châu quan hệ thiết với nàng như ba nha khác, nhưng nàng vẫn tin tưởng Vân Châu. Lại vì Vân Châu nhỏ tuổi nhất, cũng nhu thuận nhất, tất cả đều đặc biệt yêu thương hơn chút. Bình thường Vân Châu chỉ phụ trách chải đầu cho nàng, cũng nhiều. Lúc mấy nha ầm ĩ đùa giỡn thì Vân Châu chỉ mím môi ở một bên .

Loading...