Sau khi Tào Nguyên rời , mặt của Cố Trạch Mộ mới xuất hiện vẻ lo âu. Nếu vùng Tào Nguyên thì chuyện của Diêu Phỉ thế nào? Dự cảm của sai, tên Diêu Phỉ thật sự khó đối phó.
Sau ngày đó, Diêu Phỉ ở Sung Châu. Ông quan hệ rộng mỗi ngày đều tổ chức yến hội trong phủ mời hương và quan viên tham gia. Ông là phóng khoáng chịu bỏ tiền, ít đều nể mặt ông , đương nhiên ông cũng nhanh chóng sống vui vẻ ở Sung Châu.
Cùng lúc đó, bọn Tạ Trường Phong bực bội hơn nhiều. Hoắc Vân Tàng chẳng thích liên hệ với Diêu Phỉ, sáng sớm Đào Khâu. Tuy ở đó, nhưng mỗi ngày ở Đào Khâu đều một vài kẻ đến quấy rối. Tuy rằng tạo nên tổn thất gì lớn, song kéo chậm tiến độ nghiêm trọng.
Đương nhiên Tạ Trường Phong thể ngó lơ như Hoắc Vân Tàng , y và Cố Trạch Mộ đều ở phủ tổng đốc Sung Châu để Diêu Phỉ, tránh cho ông ầm ĩ con thiêu gì đó.
Diêu Phỉ cũng để ý, mỗi yến hội đều mời hai bọn họ, nhưng thái độ khác biệt. Vì liên quan đến Tào Nguyên mà thái độ của Diêu Phỉ đối với Cố Trạch Mộ hơn nhiều. Mà Tạ Trường Phong vì bắt đầu chính sách lui ruộng rộng sông của Chiêm Thế Kiệt nên mâu thuẫn với quan viên địa phương. Song, vì y phận Tổng đốc đường sông nên đám dám gì y cả, nhưng âm thầm xa lánh và bằng mặt bằng lòng.
Mặc dù Tạ Trường Phong tức giận nhưng thể vạch mặt bọn họ, cho nên buộc nhịn.
Chỉ là tin tức mới nhất y nhận khiến cho y nhịn nữa.
Diêu Phỉ đang ở trong đám vây quanh phụng dưỡng lão nhân trong tộc, thiết lập chuyện tộc học đám rối rít khen ngợi.
Tạ Trường Phong uống hết rượu cho ly, y về phía Diêu Phỉ, cất cao giọng : “Diêu lão gia đúng là thật thích việc thiện, thảo nào ủng hộ, gọi ngài là lương thiện. Bây giờ xem cũng xứng với tên lắm!”
Diêu Phỉ : “Tạ đại nhân lời thật sự khiến Diêu mỗ ngượng chết. Diêu mỗ chỉ việc nhỏ thôi mà các hương yêu quý, thật sự dám nhận.”
“Diêu lão gia khiêm tốn , những trồng trọt nuôi gia đình đều trông cậy ngài, trong mắt bọn họ chỉ Diêu lão gia ngài, quan phủ. Ngài còn chỉ việc nhỏ thôi ?”
Y xong lời đó, tất cả đều ngừng chuyện, bầu khí lập tức lặng ngắt như tờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-308-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Lúc Diêu Phỉ mới Tạ Trường Phong đến để gây chuyện, sắc mặt ông dần trầm xuống: “Chẳng lẽ Tạ đại nhân uống say ?”
Tạ Trường Phong lên: “Mặc dù tửu lượng của bản quan kém nhưng cũng đến mức uống một chén rượu nhạt say. Ta chỉ nhắc nhở Diêu lão gia một chút, mặc dù bây giờ nghiêm trọng như năm đó, nhưng chuyện ẩn hộ vẫn trái với pháp luật. Tốt nhất Diêu lão gia nên việc chừng mực mới .”
Diêu Phỉ thấy Tạ Trường Phong mịt mờ cảnh cáo, mặt ông nở nụ : “Lời của Tạ đại nhân cũng thể lung tung, từ đến nay Diêu mỗ tuân theo pháp luật. mà gia nghiệp của Diêu gia to lớn, nhiều ruộng đất, cũng cho già yếu tàn tật trong tộc chút lương thực. Những hộ đều tính là đinh hộ, thể gọi là ẩn hộ ?”
Tạ Trường Phong cũng lên: “Có già yếu tàn tật thì trong lòng ngài rõ. Trước đó, bản quan Đào Khâu, thấy dân Đào Khâu đông, nhưng tra sổ hộ khẩu thì phát hiện dân của Đào Khâu còn ít hơn hạ huyện. Diêu lão gia, ngài cảm giác kì lạ ?”
Tạ Trường Phong xong cũng đợi Diêu Phỉ trả lời mà đặt chén rượu xuống rời khỏi biệt viện Diêu gia.
Y , sắc mặt Diêu Phỉ lập tức trầm xuống. Chỉ là ông nhanh chóng khôi phục dáng vẻ ngày thường, giả vờ như việc gì xảy mà uống rượu với đám .
Cố Trạch Mộ ở xa xa thấy tất cả, cụp mắt xuống che hết tất cả cảm xúc đáy mắt.
Sau ngày hôm đó, quan hệ của Tạ Trường Phong và Diêu Phỉ chuyển biến . Hơn nữa, vì lời của y mà ít ý thức điều gì đó nên còn quan hệ thiết với Diêu Phỉ như nữa.
Cố Trạch Mộ cũng vì thế mà nhiều từ chối lời mời của Diêu Phỉ, cuối cùng nhờ Tào Nguyên mặt mới mời đến .
Diêu Phỉ thấy thì vô cùng nhiệt tình, Cố Trạch Mộ lạnh nhạt hơn nhiều. Diêu Phỉ cũng để ý, vẫn đối với như bình thường. Ban đầu Cố Trạch Mộ còn lạnh lùng, đó dần bình tĩnh .
Mê Truyện Dịch
Lúc , Diêu Phỉ mới chuyển chủ đề: “Chắc hẳn mời Cố công tử khiến Cố công tử khó xử?”