Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 298: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 2025-07-07 08:42:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Năm đó khi Tiêu Dận còn ở Đông cung, chính Khang Diệp là bày mưu tính kế cho , đợi khi Tiêu Dận lên ngôi, Khang Diệp hợp tình hợp lý trở thành phụ đắc lực của , cùng với Phụng Triển thế là một văn một võ sự tín nhiệm của .

Đáng tiếc là sức khỏe của ông lắm, đó sinh bệnh nặng liền cáo lão về quê.

Với tính cách của Chiêm Thế Kiệt thì khó để thuyết phục ông , nhưng nếu đó là Khang Diệp thì khả năng.

Thời gian ba ngày trôi qua, Cố Trạch Mộ liền trở Sung Châu, nhưng khi vẫn một thứ đưa cho Cố Thanh Ninh.

Khi Cố Thanh Ninh thấy cặp vẹt thì vô cùng sửng sốt: “Bọn chúng… Bọn chúng ở ?”

Cố Trạch Mộ kể quá trình lấy vẹt từ chỗ Tào Nguyên, cặp vẹt là một tổ, xem là nhỏ hơn Tam Bảo một chút, cũng thông minh bằng nhưng màu sắc vẫn tươi sáng và mắt.

“Tuy rằng mấy năm nay nàng , nhưng nàng nhớ Tam Bảo. Nếu thể lấy Tam Bảo cho nàng thì dứt khoát tặng cho nàng một đôi khác.”

Nghe Cố Trạch Mộ , tâm tình của Cố Thanh Ninh phức tạp. Sau khi trọng sinh, Cố Trạch Mộ đổi nhiều khiến nàng nên gì.

“Cảm ơn ca.”

“Ta , giữa hai cần khách sáo như .” Cố Trạch Mộ nàng chằm chằm.

Cố Thanh Ninh trả lời thế nào, chỉ đành giả vờ cầm hạt dưa lên trêu đùa cặp vẹt.

Cố Trạch Mộ thầm thở dài trong lòng, : “Vốn dĩ định đợi đến sanh thần của nàng mới tặng quà, nhưng sợ là thể ở đến lúc đó cho nên mới tặng cho nàng.”

“Nhanh như trở đó ?”

Cố Trạch Mộ gật đầu: “Trước đây điều tra manh mối thể liên quan đến việc buôn muối lậu của Diêu gia, mà bây giờ khi thư từ của tổ phụ với Chiêm Thế Kiệt, lẽ chuyện còn dính líu đến Khang Diệp.”

Mê Truyện Dịch

“Khang Diệp?” Cố Thanh Ninh sửng sốt: “Sao ông dính líu đến chuyện ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-298-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]

“Nguyên nhân bên trong thì rõ, chỉ thể bắt đầu từ Diêu gia để xem liệu thể tìm chút manh mối gì .” Cố Trạch Mộ : “Hơn nữa sắp mùa mưa, việc trị thủy vô cùng khẩn cấp, thể nấn ná lâu hơn nữa.”

Cố Thanh Ninh cũng hiểu chính sự quan trọng nên bàn thêm nữa, chỉ : “Nếu thì chiều nay chúng hãy cùng đến phủ công chúa, sẵn tiện mang cặp vẹt theo, cho con mái vợ của Tam Bảo.”

Cố Trạch Mộ nhịn : “Hai con vốn là một đôi, tách chúng như ?”

chẳng ca bọn chúng cùng một ổ ? Nếu cùng một ổ thì chính là tỷ ruột thịt, chúng thể trở thành một đôi ?” Cố Thanh Ninh hùng hồn : “Con vẹt đực chỉ đành chờ cho đến khi tìm thêm một con mái khác về mới thể thê tử .”

Cố Trạch Mộ: “…”

Hắn cứ cảm thấy trong lời của Cố Thanh Ninh hàm ý khác, nhưng biểu tình của Cố Thanh Ninh thì thấy lẽ nghĩ nhiều .

Hai mang theo vẹt đến phủ công chúa, Nguyên Gia đợi sẵn trong phủ, sai hạ nhân đưa vẹt lui mới : “Hôm đó, con mây đen tích tụ đỉnh hoàng cung, nên đoán chừng là hoàng chọc giận phụ hoàng, nhưng mà hoàng vì chuyện mây đen mà lo lắng thôi, ngày đại hôn của thái tử đợi ở thái miếu cả một đêm.”

Cố Thanh Ninh thì trừng mắt Cố Trạch Mộ.

Cố Trạch Mộ lường sự việc phát triển tới mức đó, ho nhẹ một tiếng, : “Nếu nó thẹn với lòng thì đến thái miếu chứ?”

Nguyên Gia sự tình gì nghiêm trọng mới nhẹ nhõm: “Dù gì thì cũng là chuyện liên quan đến đại hôn của thái tử, hoàng cũng là tấm lòng của từ phụ.”

Vẻ mặt của Cố Trạch Mộ cũng dịu : “Đây cũng là do suy nghĩ chu .”

Nguyên Gia thầm cảm thán trong lòng, thảo nào dân gian câu “ôm cháu chứ ôm con.” (*) Cứ thái độ của phụ hoàng với hoàng và cháu trai của quả là khác biệt một trời một vực, nếu hoàng chắc sẽ buồn bực c.h.ế.t mất thôi.

(*) Thời xưa đại diện cúng tế tổ tiên dùng cháu trai của đặt lên ngai để thần nương .

Tuy nhiên, khi xong chuyện , Nguyên Gia đến mục đích mà phụ mẫu tới đây thì đích mang cái lồng của Tam bảo qua, nhưng sắc mặt chút kỳ quái: “Phụ hoàng mẫu hậu, Tam bảo nó…”

Nàng kịp dứt lời thì Tam Bảo thấy Cố Thanh Ninh, đôi mắt hạt đậu của nó lập tức sáng lên, gấp gáp lao đến chỗ nàng , lao tới kêu: “Mỹ nhân, nhớ nàng c.h.ế.t mất thôi!”

Loading...