Dụ bá xong thì như thở , Cố Trạch Mộ và Hồng Tùng Nguyên vội vàng đỡ lấy ông .
Cố Trạch Mộ khẽ thở dài, hứa với Dụ bá: “Ngài yên tâm, tới đây vì lật bản án đó.”
Trên mặt Dụ bá nở nụ kích động: “Vậy thì quá .”
Cố Trạch Mộ lo tuổi tác ông lớn nên cho tiễn ông về nghỉ ngơi . Sau đó, mới thảo luận với Hồng Tùng Nguyên: “Ông thấy thế nào?”
Hồng Tùng Nguyên : “Cho dù Dụ bá thật thì dù ông cũng tận mắt thấy, tất cả chỉ là suy đoán của ông . Cho nên rốt cuộc Chiêm Thế Kiệt tự sát cũng thể khẳng định.”
Ông xong thì thấy Cố Trạch Mộ cau mày, nên hỏi: “Sao thế? Ngài cách khác ?”
Cố Trạch Mộ chậm rãi mở miệng : “Ông , nếu những chuyện ẩn hộ là cố ý để Chiêm Thế Kiệt thì ?”
Hồng Tùng Nguyên giật kêu lên: “Ngài ý gì? Cái gì mà cố ý để Chiêm Thế Kiệt ?”
“Ông cảm thấy kỳ lạ ? Năm đó như bây giờ, chuyện ẩn hộ tra nghiêm. Những hào nhất định sẽ nghĩ cách che giấu cho , để bọn chúng ầm ĩ mặt Chiêm Thế Kiệt ?”
Hồng Tùng Nguyên Cố Trạch Mộ phân tích xong thì lập tức cảm thấy cả nổi da gà.
Vẻ mặt Cố Trạch Mộ lạnh lùng: “Bây giờ bề ngoài vẻ là hộ gây rối mặt Chiêm Thế Kiệt. Chiêm Thế Kiệt lợi dụng điều để đàm phán với nhóm cường hào, dùng chuyện uy h.i.ế.p để bọn họ giúp đỡ chính sách của . Sau đó, Hoàng Hà vỡ đê, Chiêm Thế Kiệt chấp nhận kết quả cho nên lựa chọn tự sát. Đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý, đúng ?”
Hồng Tùng Nguyên nhíu mày: “Ngài gì?”
Mê Truyện Dịch
“Trong chuyện , những kẻ cường hào cũng vẻ vô tội quá ?”
là như thế, trong lúc Cố Trạch Mộ sự việc đó thì những kẻ cường hào vẻ vô hại, mặc cho Chiêm Thế Kiệt chế. từ lúc Hồng Tùng Nguyên điều tra những chuyện thì những kẻ cường hào đơn giản, thể nào dễ dàng khống chế thế . Lại thêm những vật chứng tham ô hãm hại Chiêm Thế Kiệt do Tào gia cung cấp, Tào gia hiềm nghi lớn.
Song, Hồng Tùng Nguyên nghĩ , với vẻ kì quái: “Không đó ngài bọn chúng sợ chuyện ẩn hộ lộ nên nhất định sẽ che giấu ? Chẳng lẽ những chuyện thật sự do bọn chúng tính toán, đây là tự đặt nguy hiểm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-282-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
“Ta bọn chúng tính toán, nhưng chuyện liên quan ít . Có lẽ Tào gia chỉ đưa những chiếc rương phủ tổng đốc . Hơn nữa, kích động những hào thì phận của cũng đơn giản.”
Hồng Tùng Nguyên giọng điệu của , dường như kẻ tình nghi, ông hỏi: “Chẳng lẽ ngài hoài nghi ai ?”
Vẻ mặt Cố Trạch Mộ nghiêm túc, trả lời câu hỏi của ông, chỉ : “ là vài suy đoán, nhưng mà tin. Dù nếu đoán sai, lẽ trong triều đình sẽ dâng lên một đợt gió tanh mưa máu.”
Chỉ là mặc dù Cố Trạch Mộ thế, nhưng Hồng Tùng Nguyên vẫn sát ý lạnh lùng từ giọng điệu của .
Hồng Tùng Nguyên dám nghĩ sâu, : “Chuyện ẩn hộ quá sâu, đề nghị chúng nên điều tra chuyện năm đó Chiêm Thế Kiệt c.h.ế.t thế nào hãy suy nghĩ những chuyện khác. Ngài cảm thấy thế nào?”
Cố Trạch Mộ gật gật đầu: “Bây giờ tất cả chuyện đều như che giấu trong sương mù, điều tra rõ ràng nhất định tìm đầu mối. Bản án của Chiêm Thế Kiệt chính là đầu mối. Chỉ cần điều tra rõ ràng bản án năm đó thì lẽ nhiều chuyện sẽ giải quyết dễ dàng.”
Hồng Tùng Nguyên thở dài: “Đáng tiếc, năm đó khi Chiêm Thế Kiệt vội vàng hồi phủ xảy chuyện gì cũng ai . Không thì chúng thể tìm chân tướng từ đó.”
Cố Trạch Mộ gì, Hồng Tùng Nguyên cũng để ý, trái : “Bây giờ tình hình Tào Nguyên thế nào? Gần đây ngài bỏ mặc cũng lâu quá . Ngài sợ tiểu tử đột nhiên suy nghĩ rõ ràng, khiến sự cố gắng lúc của ngài trôi theo dòng nước ?”
Cố Trạch Mộ định chuyện, bên ngoài báo rằng Tào Nguyên tới chơi.
“Thật sự là nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến.” Hồng Tùng Nguyên lên. “ mà tiểu tử cũng nhẫn nại lắm, nếu thật sự theo đuổi tiểu cô nương, chắc sẽ tiểu cô nương ăn hết mất.”
“Câm miệng!”
Hồng Tùng Nguyên cầm râu chặn miệng của : “Được , ngậm miệng, đây.”
Cố Trạch Mộ còn gì để với Hồng Tùng Nguyên, bọn họ là cùng lứa, ông lão càng già càng đắn thế ?
Tào Nguyên đến, vẻ mặt vô cùng hưng phấn với Cố Trạch Mộ: “Trạch Mộ, biện pháp của ngài thật sự hiệu quả. Trước đó, khi đề nghị với cha thì cha tiếp thu. Hơn nữa, thể năm nay Vân gấm thật sự thể trở thành cống phẩm, nếu thế thì ngài chính là đại ân nhân của chúng đó!”