Những chuyện khác những chuyện Cố Trạch Mộ , khẽ gật đầu chờ Dụ bá tiếp.
Dụ bá dần nhíu mày, trong ánh mắt cũng toát lên vẻ đau khổ: “Năm đó, khi lão gia sách thì vô cùng tôn sùng Minh An , nhất là khi Minh An đến phương pháp “Rộng sông trệ cát”. Cho tới lúc đến đây, ngài mới phát hiện tình cảnh hai bên bờ Hoàng Hà xâm chiếm nghiêm trọng như thế. Cũng trong hai năm đó, lão gia phát hiện bộ rễ thực vật thể giữ chặt bùn cát. Nếu hai bên bờ trồng cây thì cho dù trời mưa cũng sẽ khiến lượng lớn bùn cát chảy xuống sông. Cho nên lão gia mới đưa “Lui ruộng trả sông”, nhưng ngờ nhiều phản đối.”
Bây giờ Dụ bá còn nhớ rõ chuyện xảy lúc đó. Lúc đó quá nhiều phản đối, chỉ hương mà còn quan viên. Đối với hương mà , chuyện giống như cắt thịt của bọn họ. Mà đối với đám quan viên mà , một khi lui ruộng trả sông thì chỉ mất vài mẫu mấy chục mẫu, mà là hàng ngàn hàng vạn mẫu đất. Chuyện sẽ ảnh hưởng bao lớn đến chính tích của bọn họ?”
Cả ngày lão gia buồn bã cãi với bọn họ, cầu xin, cách cũng dùng hết, cũng may lúc đó bệ hạ ủng hộ ngài hết . Lão gia thánh chỉ trong tay, những dám kháng chỉ. mặt trái là lão gia thể tự trông coi, trong một năm đó gần như ngài trở phủ tổng đốc.
Cố Trạch Mộ đến đây thì nhịn mà hỏi: “Ta năm đó khi tổ phụ thi hành chính sách thì ẩn hộ gây rối, ngài
?”
Dụ bá thản nhiên gật gật đầu: “Lão nô , những ẩn hộ phụ thuộc cuộc sống của nhóm hào, mặc dù cũng giao tiền thuê nhưng những nhóm hào quen thu mua lòng . Bọn chúng thu ít tiền thuê đất của ẩn hộ hơn triều đình một phần, dỗ đến những một mực theo. Cho nên khi lão gia lui ruộng trả sông, bọn họ kích động, phát tiết lửa giận lên đầu lão gia.”
“Xảy chuyện như thế, vì ông báo chuyện cho … Khụ, cho tiên đế chứ?”
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-281-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Dụ bá thở dài: “Chuyện cũng kì lạ, năm đó lão gia nhất thời hồ đồ. Ngài áp chế chuyện ẩn hộ, khiến nhóm hào ủng hộ ngài “Lui ruộng trả sông”. Thật chuyện tiến triển vô cùng thuận lợi, lúc đó lão gia còn với lão nô, nếu thuận lợi thì lẽ đến năm năm thể quản lý Hoàng Hà. Sẽ còn lũ lụt nữa…”
“Mùa hè năm đó, lão gia đo và quan sát nước mưa từ sớm. Ngài cho rằng mặc dù nước mưa nhiều nhưng chắc hẳn đê đập thể bảo vệ . Lại thêm tâm tư của ngài đều đặt việc mở rộng dòng sông, cho nên cũng để ý như hai năm . Dù , khi mưa to đến, lão gia sẽ tự xem đê đập. ai mà ngờ , Hoàng Hà đột nhiên vỡ đê!”
Dụ bá đến đây trở nên kích động: “Ngày đó, lão gia thất hồn lạc phách trở về, thậm chí đầu tiên ngài uống rượu. Sau đó, ngài giao vài thứ cho A Xương, đưa ngân lượng cho chúng bảo chúng mau chóng rời . Lúc đó,lão nô cảm giác nhất định sẽ chuyện xảy cho nên chịu , lão gia còn tức giận, cứng rắn đuổi lão nô khỏi gia môn. Lão nô ngoài cửa đợi một đêm, vốn chỉ nghĩ tâm trạng lão gia nên chờ ngày hôm cầu xin lão gia. Ai ngờ, mà lão gia…”
Dụ bá liên tục lau nước mắt, nghẹn ngào gần như nên lời.
Cố Trạch Mộ và Hồng Tùng Nguyên liếc , vẻ mặt hai đều nghiêm túc. Nếu lời Dụ bá là thật, Chiêm Thế Kiệt thất hồn lạc phách trở về, cho nô bộc thôi việc, giống như tự sát thật.
Cố Trạch Mộ cẩn thận hỏi thăm: “Ngài đợi ngoài phủ một đêm, từng thấy nào khả nghi phủ ?”
Dụ bá khổ : “Lão nô hiểu ý của thiếu gia, lão nô hầu hạ lão gia nhiều năm như thế cũng tin lão gia sẽ tự sát. Lão nô vẫn cảm thấy nhất định là chuyện gì xảy , lão gia đuổi chúng khỏi phủ vì liên lụy chúng … Quả nhiên, bao lâu thấy chuyển từng rương đồ phủ, thậm chí vài lão nô quen còn phát tang lão gia. Lúc lão nô tìm bọn chúng lý luận còn đánh gần chết. Có lẽ bọn chúng thấy lão gìa như lão nô lẽ cũng sống nổi, vì thế vứt lão nô ở bãi tha ma. Không ngờ mạng lão nô lớn, mà còn sống.”
Dụ bá cầm c.h.ặ.t t.a.y Cố Trạch Mộ: “Tiểu thiếu gia, đây là ông trời cho lão nôsống sót để còn thể sống mà thấy ngài, chuyện năm đó cho ngài , để ngài cho lão gia, cho Chiêm gia một sự trong sạch. Lão nô từng tuổi , mấy năm nay sống đời kéo dài tàn, cũng sống bao lâu nữa. Nguyện vọng duy nhất cả đời là cho lão gia một công đạo, nếu lão nô c.h.ế.t cũng nhắm mắt.”