Vì yêu nên mới lo, vì yêu nên mới sợ.
Chính vì yêu nàng cho nên mới sợ hãi, mới thể lo lo mất. đời hiểu những chuyện , chấp nhận những chuyện thoát khỏi sự khống chế của , cho nên mới lỡ mất Phụng Trường Ninh.
Bây giờ trùng sinh, nếu còn phạm sai lầm đó nữa thì thật sự uổng phí cơ hội ông trời ban cho nữa.
Cố Trạch Mộ mở thư , trong thư chỉ chút việc vặt, xem một chút khóe miệng nở nụ ấm áp. Hắn thể tưởng tượng Cố Thanh Ninh bàn sách thế nào, chống cằm nghĩ tới những chuyện từng việc lên giấy.
Lúc Hồng Tùng Nguyên thì đúng lúc thấy khóe miệng còn thu ý , ông sợ đến mức suýt chút nữa rời .
Cố Trạch Mộ vội vàng dẹp thư : “Chuyện gì?”
Hồng Tùng Nguyên thấy khôi phục vẻ bình thường mới thở phào một cái: “Làm sợ chết, còn tưởng ngài trúng tà.”
Cố Trạch Mộ: “…”
Hồng Tùng Nguyên thấy sắc mặt trầm xuống, ông khẽ ho một tiếng, vội sang chuyện khác: “Tra . Những thứ gọi là tang vật chắc là đến từ Tào gia Thương Lăng. Nghe thấy khi Chiêm Thế Kiệt chết, kẻ chuyển từng chiếc rương lớn phủ tổng đốc. Ta còn tìm một hạ nhân việc ở phủ tổng đốc năm đó, theo lời thì năm đó phủ tổng đốc vô cùng nghèo khó. Trong phủ tổng đốc lớn như thế mà hầu ít. Song khi Chiêm Thế Kiệt chết, bọn họ cũng phân tán. Sau , những hạ nhân chứng lẽ sắp xếp.”
Cố Trạch Mộ tạm thời tha cho Hồng Tùng Nguyên một , theo lời ông mà : “Tào gia cũng chỉ là hào. Trước tiên việc bọn chúng thù hận gì đến mức phí nhiều tâm tư hại Chiêm Thế Kiệt, chỉ bàn về năng lực, bọn chúng thể những việc như thế?”
“Đương nhiên chỉ là Tào gia.” Hồng Tùng Nguyên . “Năm đó, Chiêm Thế Kiệt vì trị thủy mà đưa biện pháp lui ruộng trả song, chịu ảnh hưởng trực tiếp chính là những kẻ hào , mà tiếp theo chính là quan viên châu huyện ven bờ. Chỉ sợ ngài , bạc trị thủy hàng năm thể cứu thiên tai, tay bọn họ như cạo một lớp da. khi Chiêm Thế Kiệt đến thì những khoản tiền ông giữ chặt, ông là trong nghề, những khác cũng cách tác động ông . Chiêm Thế Kiệt động đến đường tiền tài của những , ngài bọn chúng hận ông ?”
Cố Trạch Mộ vô cùng tức giận: “Đồ khốn nạn!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-255-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Năm đó, phái đến Sung Châu điều tra Chiêm Thế Kiệt, qua chỗ quan viên phần lớn đều chửi bới Chiêm Thế Kiệt. Hắn tưởng rằng Chiêm Thế Kiệt chuyện khiến cho nhiều tức giận, ngờ từ khi bắt đầu cũng chỉ là lời dối của những quan tham ô .
Mà chuyện buồn hơn là trong những tán tưởng là thần tử tận trung với cương vị. Điều khiến cho Cố Trạch Mộ vô cùng tức giận.
Hồng Tùng Nguyên thấy thế thì : “Ta mới sắp xếp một phần danh sách quan viên châu huyện ven bờ Hoàng Hà năm đó. Ngài xem một chút .”
Cố Trạch Mộ nhận lấy, lật xem từng tờ, càng xem càng tức giận.
Hồng Tùng Nguyên : “Ngài cũng thấy rõ, nếu ngài thật sự lật bản án của Chiêm Thế Kiệt thì sẽ đắc tội nhiều , càng đến bây giờ Tạ Trường Phong nhận nhiệm vụ của Chiêm Thế Kiệt. Trong thời điểm nhạy cảm , một khi ngài hành động thiếu suy nghĩ thì sẽ tạo hậu quả nghiêm trọng. Ngài nghĩ đến chứ?”
Mê Truyện Dịch
“Nếu nghĩ kỹ thì sẽ đến đây.”
Cố Trạch Mộ chậm rãi xuống, tâm trạng cũng dần bình tĩnh . “Tất nhiên sẽ điều tra rõ ràng chuyện , chỉ vì Chiêm Thế Kiệt oan khó lòng rửa sạch mà cũng vì ngàn ngàn vạn vạn bách tính của Đại Chu triều.”
Hồng Tùng Nguyên thấy Cố Trạch Mộ như thế thì mặt cũng lộ vẻ xúc động. Hắn và Tiêu Dận bạn nửa đời, cho dù địa vị khác xa nhưng ông vẫn xem đối phương là bằng hữu nhất. Song đến cuối cùng, phần khí phách Tiêu Dận dần hao mòn, thuần thục đùa bỡn quyền mưu, trở thành đế vương tôn kính. cũng khiến cho Hồng Tùng Nguyên thất vọng thôi.
Mà bây giờ, Hồng Tùng Nguyên thấy Cố Trạch Mộ như thế, ông cảm thấy trái tim già nua bình tĩnh của từ từ nhảy lên. Ông mỉm , giống như hứa hẹn điều gì đó: “Ngài như thế, đương nhiên sẽ dùng hết sức giúp ngài.”
Cố Trạch Mộ ngẩng đầu vẻ mặt của Hồng Tùng Nguyên, cũng chậm rãi lên: “Không chứ, cho rằng ông trốn mất chứ?”
Hai đều lên, dường như trở về lúc thiếu niên hăng hái năm đó.