Chu thị lắc đầu: “Trạch Vũ giống như cha , chuyện nguy hiểm như lên chiến TSo để thê tử ?”
Năm đó, Chu thị cũng là chút võ nghệ, vốn dĩ định theo Cố Vĩnh Huyên cùng biên quan. Ai ngờ khi đó Cố Vĩnh Huyên đồng ý nên nàng mới ở trong nhà. Trong lòng nam nhân Cố gia, thê tử là bảo bối nâng trong lòng bàn tay, nên ở hậu phương bình yên ngắm hoa uống dạo phố vui đùa. Về chuyện ở chiến trường bảo vệ quốc gia là chuyện của nam nhân.
Chu thị tự hào về nhi tử ưu tú cũng bất đắc dĩ, nàng tìm đủ cách mà nên lúc mới mời hai em dâu cùng giúp đỡ.
Đào thị là thật thà, một khi nhận lời đại tẩu thì nhất định cho . Cho dù tính cách của nàng ngại ngùng, vốn cũng quá nhiều về chuyện các cô nương lập gia đình. Vốn dĩ Đào thị tìm trưởng công chúa Nguyên Gia nhờ giúp đỡ, nhưng khi cửa đổi chủ ý, cho gọi Cố Thanh Ninh tới.
Tính cách Đào thị yếu đuối chủ kiến, lúc trượng phu ở nhà thì trượng phu, khi trượng phu ngoài thì chuyện gì nàng cũng tìm đại tẩu. Song, chuyện thể tìm đại tẩu, nàng nhớ đến ữ nhi việc rõ ràng trật tự, so với thì đương nhiên Cố Thanh Ninh đáng tin hơn nhiều.
Trong lòng Cố Thanh Ninh vô cùng bất đắc dĩ, để cập kê quan tâm chuyện hôn sự của đường ca, lẽ chỉ Đào thị mới . Chỉ là ánh mắt khẩn thiết của Đào thị, Cố Thanh Ninh cũng tiện gì nàng. Dù chuyện liên quan đến đại ca, nàng cũng thể quan tâm.
Trước đó, Cố Thanh Ninh theo Nguyên Gia các cô nương ở kinh thành một lượt, nhưng trong phút chốc cũng nhớ cô nương nhà nào thích hợp với đại ca.
Đào thị vẫn luôn Cố Thanh Ninh, hồi lâu Cố Thanh Ninh mới : “Nương cho con về nghĩ , đến lúc đó sẽ sắp xếp một danh sách để cùng xem xét.”
Đào thị thất vọng nhưng cũng gật đầu: “Được, nương con.”
Cố Thanh Ninh xong thì rời khỏi, Đào thị gọi nàng : “Ta Vân Châu và Hạ rời du học. Thanh Ninh… Con nghĩ thế nào?”
Cố Thanh Ninh mới tránh thoát Hoắc Vân Châu, ngờ vẫn trốn chủ đề . Nàng đành uyển chuyển từ chối: “Nương ý gì? Đây là quyết định của Hạ và Hoắc công tử, chúng là ngoài, chúc phúc , còn suy nghĩ gì?”
Ai ngờ Đào thị hiểu: “Haiz… Không nương ý . Ý của nương là con cảm thấy Vân Châu thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-252-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Cố Thanh Ninh để ý đến hình tượng nữa mà trợn mắt, gằn từng chữ: “Con hiểu ý nương, nhưng với con mà thì Hoắc công tử chỉ là thích xa xôi bên Đại bá mẫu mà thôi. Tuy đồng môn mấy năm song cũng chỉ quen thuộc hơn ngoài chút ít mà thôi.”
Nàng đến mức , Đào thị hiểu. Đào thị thẩn thờ, song cũng nhanh chóng giữ vững tinh thần: “Vậy Tứ hoàng tử thì ? Tính cách ngài , cũng quan tâm con. Mặc dù nương con gả hoàng gia, nhưng nếu con…”
Cố Thanh Ninh thấy Đào thị càng càng quá đáng, vội vàng kêu dừng: “Nương, lúc con mới mấy tuổi, cứ vội vàng gả con ?” Nàng oán tránh mấy câu nửa thật nửa giả, Đào thị đành ngừng .
Mê Truyện Dịch
Cố Thanh Ninh sợ Đào thị những lời nên lấy cớ chỉnh sửa danh sách mà vội vàng rời .
Sau khi nàng rời , Đào thị mới nặng nề thở dài. Lục Liễu vội vàng : “Nãi nãi đừng để trong lòng, tuổi của tiểu thư còn nhỏ mà, cũng hiểu chuyện. Đợi tiểu thư lớn hơn sẽ thôi.”
Đào thị thở dài: “Ta lo lắng con bé hiểu chuyện, Thanh Ninh lòng cứng rắn. Ta chỉ sợ hai nhắc đến cũng lọt mắt con bé.”
Lục Liễu hít một lạnh, bàn về điều kiện phận của Hoắc Vân Châu và Tiêu Tuân cũng đều là rồng trong loài . Nếu thế nào còn lọt mắt của Cố Thanh Ninh thì nàng gả cho nhân vật bậc nào chứ?
Lục Liễu dám nghĩ sâu, vội vàng khuyên nhủ: “Có lẽ nãi nãi chỉ buồn lo vô cớ, tiểu thư như thế.”
Đào thị xong nghĩ cũng thấy giật nảy , khi nãy nàng lời cũng nghĩ nhiều, nhưng thì sẽ ý khác. Cố Thanh Ninh và Tôn Lan Thấm là bạn , nếu khác chẳng hỏng tình bạn của hai đứa bé ?
Đào thị vội vàng dặn dò Lục Liễu: “Những lời tuyệt đối thể truyền như.”
Lục Liễu cũng liên tục gật đầu: “Nãi nãi yên tâm, nô tỳ sẽ giữ mồm giữ miệng.”
Lục Liễu xong, Hồng Oanh ở bên ngoài tới báo Liễu thị tới. Đào thị vội vàng mời .