cuối cùng Cố Trạch Mộ vẫn mở cánh cửa .
Cửa lớn bằng gỗ đẩy , âm thanh “Kẹt kẹt kẹt kẹt” vang lên. Mùi giấy lộn đập mặt, tro bụi ánh nắng từ cửa sổ chiếu xuyên qua.
Chân tướng phủi bụi nhiều năm cuối cùng cũng nổi lên mặt nước.
…
Ngay lúc Cố Trạch Mộ đang cố gắng tìm chân tướng thì phủ Uy Quốc công trong kinh thành cũng náo nhiệt. Đây cũng là lúc đại tiểu thư Cố Thanh Chỉ của phủ Uy Quốc công thành .
Đây chính là đầu tiên thế hệ của phủ Uy Quốc công thành hôn, thành với nàng chính là trưởng tôn của đại trưởng công chúa Thục Huệ. Vốn dĩ là thích, bây giờ càng thêm .
Thế tử Cố Vĩnh Huyên đặc biệt từ biên cương vội vàng trở về tham gia hôn lễ của nữ nhi. Cũng vì quân phòng thủ đánh lùi Trác Cách nữa nên lúc mới cơ hội nghỉ ngơi. Chờ khi tham gia xong hôn lễ của nữ nhi, Cố Vĩnh Huyên sẽ vội vàng cưỡi ngựa về Nghiệp Thành.
Mấy tỷ vây quanh bên cạnh Cố Thanh Chỉ, từng trò chuyện với nàng, mặt Cố Thanh Chỉ toát vẻ nỡ. Nàng gả cho thích, gả nhà ngoại tổ mẫu ruột, theo lý là một cọc hôn sự . với nữ hài mà , cho dù nhà chồng cũng bằng nhà đẻ .
Cố Thanh Chỉ là đại tỷ, từ nhỏ vẫn luôn gánh lấy trách nhiệm trưởng tỷ, đối với các đều luôn chăm sóc. Bây giờ nàng lập gia đình, đừng Cố Thanh Thù và Cố Thanh Vi nỡ, mà Cố Thanh Ninh luôn lý trí thì trong lòng cũng chua xót.
Đợi đến khi Cố Trạch Vũ cõng Cố Thanh Chỉ mặc giá y đỏ chót kiệu, Cố Thanh Vi cũng nhịn nữa mà “Hu hu” một tiếng lớn.
Cố Thanh Ninh an ủi Cố Thanh Vi, nhưng trong lòng cũng buồn đến, đến ngày hôm cũng đỡ hơn.
Lúc Hoắc Vân Châu tìm Cố Thanh Ninh thì nàng đang bàn đu dây ngẩn . Chiếc bàn đu dây là lúc Nhị bá cho bốn cô nương, mỗi một cái. Bây giờ bốn chiếc bàn đu dây chỉ Cố Thanh Ninh , lập tức cảm giác cô độc.
Tiếng động Hoắc Vân Châu qua Cố Thanh Ninh bừng tỉnh, nàng hồn , trở vẻ lạnh nhạt bình thường: “Có chuyện gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-250-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Hoắc Vân Châu bên cạnh bàn đu dây của nàng, dường như lấy hết dũng khí mà : “Mấy ngày nữa sẽ cùng lão sư ngoài du học. Lần chúng sẽ xa, thể một hai năm mới trở về.”
Cố Thanh Ninh sửng sốt một chút, nhưng nghĩ Hạ và Hoắc Vân Châu trở về cũng sắp nửa năm . Nàng vốn nghĩ rằng bọn họ sẽ ở qua năm mới .
Hoắc Vân Châu : “Tính cách lão sư gấp gáp, lẽ chờ lâu như thế. Hơn nữa, lão sư cũng mượn cơ hội về quê một chuyến. Chắc là khi mùa đông bắt đầu thể tới.”
“Thế .” Cố Thanh Ninh mỉm : “Vậy chúc hai thuận buồm xuôi gió.”
Mê Truyện Dịch
Hoắc Vân Châu vẻ thất vọng, lúc Cố Thanh Ninh đối mặt với dường như vô cùng thong dong tự nhiên. Hắn từng thấy qua nàng thất thố, điều khiến cảm thấy cách giữa và Cố Thanh Ninh dường như xa xôi.
Hoắc Vân Châu nhịn mà mở miệng : “Muội chuyện gì với ?”
Cố Thanh Ninh giật , đúng lúc thấy ngọn lửa nhỏ trong mắt Hoắc Vân Châu. Dường như nàng sợ ngọn lửa đó đốt thương nên đầu . Không nàng tâm ý của Hoắc Vân Châu, nhưng trong lòng nàng thì Hoắc Vân Châu cũng chỉ là tiểu bối mà thôi. Cho nên từ ngày nàng phát hiện thì nàng dùng hành động để từ chối Hoắc Vân Châu. nàng nghĩ tới thiếu niên thích ai thì nhiệt huyết ngại ngùng như thế. Cho dù trong lòng nàng còn bận tâm, song cũng tránh mà rung động.”
Cố Thanh Ninh gì, Hoắc Vân Châu nhân tiện : “Hai năm du học trở về. Nếu như thể… Ta thể…”
Hoắc Vân Châu còn xong, Bùi Ngư chạy từ xa tới: “Tiểu thư, công tử thư gửi về!”
Hoắc Vân Châu lập tức ngừng câu chuyện, trong lòng Cố Thanh Ninh khẽ thở , nàng từng cảm thấy Bùi Ngư xuất hiện kịp thời như lúc .
Đợi đến khi Cố Thanh Ninh và Bùi Ngư rời , mặt Hoắc Vân Châu lộ vẻ buồn bã. Thật vất vả mới lấy hết dũng khí thổ lộ tâm ý với Cố Thanh Ninh, ngờ cắt ngang. Xem và Cố Trạch Mộ đúng là xung khắc mà.
Cố Thanh Ninh về đến phòng, quả nhiên bàn một phong thư.
Cố Thanh Ninh mở thư , đây là lá thư từ nửa tháng . Lúc đó, Cố Trạch Mộ còn đang trị thủy, từ bút tích mà xem thì thấy phong thư cũng xong trong một . Cố Thanh Ninh thể tưởng tượng Cố Trạch Mộ một nửa gọi việc. Đến khi vất vả lắm mới xong thì mới thể trở về tiếp.