Mặt Cố Trạch Mộ đen , Hoắc Vân Tàng lúng túng. Bên liều mạng cho Hoắc Vân Châu, kết quả đề lén ca ca tặng quà cho tiểu cô nương.
Xưa nay Hoắc Vân Tàng là ung dung tự nhiên cũng hiếm khi lúng túng mà ho khan một tiếng: “Chuyện … Bình thường Vân Châu việc hồ đồ nhưng tấm lòng , cũng ác ý gì.”
Cố Trạch Mộ nhẹ nặng mà đáp : “Có lẽ lễ nghi ở kinh thành khắc nghiệt hơn so với Thanh Châu, nhưng Hoắc tiểu công tử tới kinh thành thì cũng nên nhập gia tùy tục .”
Hoắc Vân Tàng càng lúng túng hơn, đành vội vàng cáo từ, đó lôi khiến nhà bớt lo .
Cố Trạch Mộ siết chặt nắm đ.ấ.m viện của Cố Thanh Ninh. tới cửa thì chần chừ chịu , cứ bối rối đó nửa ngày. Kết quả Bùi Ngư tàng cây nữa: “Thiếu gia, rốt cuộc là ngài ! Nô tỳ ngài nửa ngày , cửa cũng ngài cọ chân đến thủng.”
Cố Trạch Mộ dừng , nhưng cũng tiếp tục do dự nữa mà phòng của Cố Thanh Ninh.
Cố Thanh Ninh đang luyện chữ, thấy tới thì kinh ngạc: “Có chuyện gì ?”
Cố Trạch Mộ : “Trước hết cho bọn họ lui xuống .”
Đã lâu Cố Thanh Ninh thấy nghiêm túc như thế, tưởng rằng chuyện lớn gì nên vội vàng cho hầu lui xuống. Nàng tự đóng cửa trở về, khẽ hỏi: “Sao thế? Xảy chuyện gì ?”
Hắn qua Cố Thanh Ninh, vốn dĩ quyết định thẳng hết nhưng do dự.
Trong ấn tượng của Cố Thanh Ninh, Cố Trạch Mộ việc quả quyết, bao giờ do dự như thế. Trái tim nàng treo cao lên: “Rốt cuộc xảy chuyện gì?”
Cố Trạch Mộ nắm bàn tay thành nắm đấm, giọng khẽ: “Nếu như… Ta là ca ca của nàng thì nàng sẽ ?”
Cố Thanh Ninh sửng sốt: “Ngươi ý gì? Sao ngươi ca ca của , chẳng chúng là song sinh ?”
Cố Trạch Mộ lắc đầu, khẽ thở dài, chuyện giao tình năm đó giữa Chiêm Thế Kiệt và Uy Quốc công Cố Tông Bình . Hắn chuyện khi Chiêm Thế Kiệt chết, Cố Tông Bình giúp ông giữ cốt nhục, nhận cháu trai cho Uy Quốc công .
Cố Thanh Ninh xong hồi lâu cũng kịp phản ứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-243-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Lời khó khăn nhất , Cố Trạch Mộ cũng hết chuyện cho Cố Thanh Ninh: “Trước đó, phát hiện âm thầm theo dõi , mà bản án của dư nghiệt Hồ thị cũng nhóm xuất hiện. Ta lo bọn chúng sẽ dùng phận của để hãm hại phủ Uy Quốc công, cho nên lúc đó lật bản án của Chiêm Thế Kiệt.”
Hồi lâu, Cố Thanh Ninh cũng chuyện.
Cố Trạch Mộ : “Ta tra phận của những , bọn chúng đến từ Tây Bắc. Nghe thủ lĩnh Trác Cách của bộ lạc Cát Nhan một lão sư với phận thần bí. Năm đó, bộ lạc Cát Nhan lực lượng mới xuất hiện, đến những năm nay thống nhất thảo nguyên, cũng chút quan hệ với thần bí . Ta…”
Cố Trạch Mộ còn xong, Cố Thanh Ninh đột nhiên cắt ngang lời , giọng âm trầm: “Ngươi từ lúc nào?”
Lời của Cố Trạch Mộ nghẹn trong cổ họng.
Cố Thanh Ninh , khẽ một tiếng: “Ngươi tra rõ ràng như thế thì chắc lâu .”
Cố Trạch Mộ nét mặt của nàng, trong phút chốc đáy lòng lạnh lẽo, vội giải thích: “Là… Năm năm . …”
Cố Thanh Ninh gì nữa, thản nhiên : “Ngươi cần giải thích, hiểu. Dù đây cũng là chuyện sống còn của ngươi, ngươi cho ngoài cũng là chuyện bình thường.”
“Không !”
Cố Trạch Mộ ngăn ở mặt Cố Thanh Ninh: “Ta chỉ sợ hãi! Nàng hận sâu như thế, dám . Ta sợ thì ngay cả cơ hội chúng cũng !”
Cố Thanh Ninh gì, thật trong lúc trong lòng nàng vô cùng chấn động, cũng gì cho . Cố Trạch Mộ trong trí nhớ của nàng là xưa nay chịu để lộ sự mềm yếu của cho khác , càng đến việc chính miệng hai chữ sợ hãi.
Mê Truyện Dịch
Sau khi Cố Trạch Mộ thốt lời mới thấy lúng túng, nhưng khi lời giống như thả xuống một gánh nặng. Lúc chỉ im lặng ở một bên, dường như đang chờ Cố Thanh Ninh phán quyết .
Qua một hồi lâu, Cố Thanh Ninh mới : “Ngươi yên tâm, năm đó sẽ giữ lời. Cho dù ngươi trưởng ruột thì vẫn xem ngươi là ca ca.”
Cố Trạch Mộ cảm thấy uất ức và khó chịu, nhưng cũng dám gì, chỉ thể an ủi kết quả khá .