Cố Thanh Ninh giới thiệu Tôn Lan Thấm.
Tiêu Diễn Chi “Ừm” một tiếng, đó : “Vậy hai chơi vui nhé, .”
Cố Thanh Ninh: “… Chờ một lát.”
Tiêu Diễn Chi nàng với vẻ khó hiểu, Cố Thanh Ninh đành tìm chủ đề: “Huynh ở vườn hoa gì đó?”
Tiêu Diễn Chi đưa rổ trong tay lên, bất đắc dĩ thở dài: “Nương bảo ngắt mấy cành hoa trở về cho bà cắm. Ta cũng phân biệt mấy loại hoa , đành tùy tiện hái mấy cành trong vườn lấy về giao nộp cho qua.”
Cố Thanh Ninh về chiếc rổ , các loại hoa khác loại thô bạo đặt chung một chỗ, dường như còn thấy mấy loại vô cùng quý báu. Nguyên Gia cũng tiêu pha ít nhưng giữ Tiêu Diễn Chi ở .
Cố Thanh Ninh cũng cố chấp giữ y , tránh cho nhiệt tình quá bọn họ nhận .
Nàng đầu Tôn Lan Thấm, Tôn Lan Thấm chút thẹn thùng nào, chỉ hỏi vẹt ở .
Cố Thanh Ninh cảm thấy trong lòng thật mệt mỏi.
Đợi đến khi thấy Tam Bảo, Tôn Lan Thấm cũng quên chuyện khác. Ánh mắt nàng sáng lên chằm chằm Tam Bảo, đến mức dọa cho Tam Bảo lui mấy bước. Nếu Cố Thanh Ninh ở bên cạnh, chỉ sợ nó sẽ đập cánh bay mất. cho dù như thế, nó vẫn Cố Thanh Ninh với vẻ uất ức, ngay cả “Hoàng hậu nương nương vạn phúc” cũng dám kêu lên.
Ngay lúc Cố Thanh Ninh đang nghĩ để hai trò chuyện tiếp thì Tôn Lan Thấm lên, phủi tay : “Thanh Ninh, xem xong !”
“… Hả? Không cần xem thêm một chút ?”
“Không cần , nhớ kỹ !” Tôn Lan Thấm hiếm khi lộ vẻ đắc ý: “Mặc dù sách học thuộc lòng , nhưng cho dù hoa gì chỉ cần một chút là thể nhớ rõ.”
Cố Thanh Ninh còn đang bất ngờ thì Tôn Lan Thấm kéo nàng ngoài: “Chúng cáo từ trưởng công chúa điện hạ thôi.”
“Đi, ngay ?”
Mê Truyện Dịch
Tôn Lan Thấm nàng với vẻ kỳ lạ: “ thế, quá phiền điện hạ ?”
Cố Thanh Ninh còn gì để , chỉ thể đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-231-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Ra khỏi phủ trưởng công chúa, hai lên xe ngựa. Trên đường , Tôn Lan Thấm mua chỉ thêu, nàng đếm ngón tay tính mua cái gì, hoặc cùng Cố Thanh Ninh trò chuyện chuyện thú vị thấy đường, nửa câu cũng nhắc đến Tiêu Diễn Chi.
Rõ ràng Tiêu Diễn Chi cũng là vị hôn phu hấp dẫn ở kinh thành. Trên yến hội, Cố Thanh Ninh gặp qua ít tiểu cô nương nhắc đến y là đỏ mặt, nhưng Tôn Lan Thấm chút phản ứng gì. Dường như chuyện lúc nãy gặp Tiêu Diễn Chi ở phủ trưởng công chúa cũng quấy nhiễu gì nàng.
Cố Thanh Ninh nhịn hỏi: “Lan Thấm, chúng gặp quận vương Chiêu Hoài, tỷ thấy y thế nào?”
Tôn Lan Thấm ngẩn một chút, dường như suy nghĩ một hồi : “Quận vương hiếu thuận.”
“Không còn gì khác nữa ?”
Tôn Lan Thấm bật “Ha ha” một tiếng: “Thanh Ninh, nếu hiểu rõ thì còn tưởng mai mối cho và quận vương Chiêu Hoài nữa đấy!”
Cố Thanh Ninh: “…”
Trên mặt Tôn Lan Thấm vẻ ngóng trông: “ mà trưởng công chúa Nguyên Gia vô cùng gần gũi, nữ tử đoan trang hào phóng bình dị như thế mới là tấm gương chúng hướng đến. Thảo nào thể dạy dỗ quận vương ưu tú như .”
Cố Thanh Ninh hết hi vọng.
Cố Thanh Ninh và Tôn Lan Thấm dạo một hồi, mệt nên định lâu uống nước , nghỉ ngơi một chút.
Bởi vì hai đều là nữ tử nên chọn căn phòng nhỏ, để tiểu nhị dâng nước, bảo những nha khác cũng uống chút nước nghỉ ngơi một chút. Trong phòng chỉ giữ Xuân Anh hầu hạ.
Hai uống trò chuyện trời đất, bất chợt gian phòng bên cạnh vang lên âm thanh giống ngươi là tiếng chén quăng xuống đất. Hai giật nảy , đó sát vách vang lên tiếng của một nam một nữ.
Cũng vì gian phòng cách âm quá kém, đối phương gì các nàng đều thấy hết.
Hai đều hổ. Cố Thanh Ninh chuẩn tằng hắng một cái nhắc nhở phòng bên cạnh, ai ngờ thấy nữ tử : “Trường Phong ca ca, ca tha thứ cho Huyên Nhi ?”
Cố Thanh Ninh sững sờ, nàng chợt nhớ phận của nữ tử , chính là đại tiểu thư phủ Vĩnh Thọ Hầu Trương Minh Huyên. Đổi ngoài lẽ suy nghĩ nhiều, nhưng phủ Uy Quốc công và phủ Vĩnh Thọ Hầu lục đục với . Trương Minh Huyên ác ý lớn với bọn họ, nếu nàng , chừng nàng còn ghi hận bọn họ.
Tôn Lan Thấm nghi hoặc thoáng qua Cố Thanh Ninh, Cố Thanh Ninh chỉ lắc đầu với nàng, Tôn Lan Thấm cũng lên tiếng nữa.
Thông qua cuộc trò chuyện của hai , Cố Thanh Ninh cũng nhận nam nhân mà Trương Minh Huyên gặp mặt chắc là Tạ Trường Phong thanh danh vang dội mấy năm nay.