Cố Trạch Mộ gật gật đầu: “Điện hạ yên tâm, thần hiểu.”
Tiêu Hằng phân phó xong, sợ Cố Trạch Mộ tiếp tục dông dài chuyện đại sự với cho nên vội vàng chạy như làn khói.
Cố Trạch Mộ bóng lưng của , nghiến răng.
… Tiểu tử thúi!
Từ buổi tiệc sinh nhật, Cố Thanh Ninh cũng mời Tôn Lan Thấm mấy nhưng đều từ chối. Nàng cảm thấy kì lạ, dù giờ vẫn hề chuyện như thế. Nàng bảo Xuân Anh dùng danh nghĩa đưa điểm tâm mà đến phủ của đối phương, nhưng Tôn Lan Thấm lộ mặt, chỉ cho nha nhắn xin .
Kể từ đó, Cố Thanh Ninh càng lo lắng hơn, lo Tôn Lan Thấm xảy chuyện gì , nên đích đến cửa tìm nàng.
Người tiếp đãi Cố Thanh Ninh chính là kế của Tôn Lan Thấm, kế của Tôn Lan Thấm lạnh nhạt nhưng cũng khó Cố Thanh Ninh, vui vẻ cho dẫn nàng đến phòng của Tôn Lan Thấm.
Đây là đầu tiên Cố Thanh Ninh tới khuê phòng của Tôn Lan Thấm, trong phòng sạch sẽ, ít đồ trang trí do Tôn Lan Thấm thêu mà đồ bày trí. Bên trong còn tú phòng đặc biệt, nhưng bày biện nhiều, vẻ đơn giản.
Tôn Lan Thấm nàng tới thì vội vàng đón. Nàng mặc áo cũ, tóc cũng búi lỏng ở đầu, cho dù vẻ tiều tụy nhưng cũng giống bệnh, cũng giống ngược đãi gì đó.
Tôn Lan Thấm cho nha hầu hạ lui xuống, kéo Cố Thanh Ninh phòng. Trên giường bày chiếc hà bao đang thêu phân nửa, xem khi Cố Thanh Ninh tới thì nàng đang thêu cái .
Tôn Lan Thấm dọn dẹp giường chiếu xốc xếch, lúng túng : “Sớm qua thì dọn dẹp phòng một chút .”
Cố Thanh Ninh qua cầm hà bao lên: “Tỷ định thêu gì thế?”
Tôn Lan Thấm noi: “Thanh Chỉ tỷ sắp thành hôn, cũng gì để tặng nên thêu mấy chiếc hà bao để tỷ dùng khen thưởng cũng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-229-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Cố Thanh Ninh hình thêu tinh xảo đó, : “Tỷ cũng lòng, hà bao thêu tinh xảo như thế đại tỷ nỡ dùng để khen thưởng !”
Tôn Lan Thấm cũng ngượng ngùng lên.
Hai bàn chuyện thêu thùa một hồi lâu, Cố Thanh Ninh mới nửa thật nửa giả : “Cho dù vội vàng lễ vật cho đại tỷ cũng cần nhốt trong nhà khỏi cửa chứ! Ta còn lo tỷ xảy chuyện gì ?”
Tôn Lan Thấm mấp máy môi, tỏ vẻ áy náy: “Khiến bận lòng.”
Cố Thanh Ninh thấy nét mặt của nàng nội tình, nên kéo nàng cùng xuống: “Có chuyện gì tỷ , cho dù cách giúp tỷ giải quyết thì cũng thể cùng tỷ nghĩ cách, đúng ?”
Lúc , Tôn Lan Thấm mới chân tướng.
Thì tuổi của nàng cũng dần lớn, cuối cùng Tôn đại nhân cũng chú ý đến hôn sự của nàng. Mẹ kế của Tôn Lan Thấm là con gái quan nhỏ, đối xử với con gái chính thất sinh như Tôn Lan Thấm tuy cũng tệ nhưng từ đến nay cũng để ý, vì thế chỉ thể để Tôn đại nhân quan tâm.
mà đó Tôn Lan Thấm thanh danh từ hôn, thật sự khó tìm thích hợp. Mà cuối cùng Tôn đại nhân cũng phát hiện vì bản nên mới khiến Tôn Lan Thấm rơi cảnh khó xử thế nên quyết tâm đền bù cho nàng. cách thức ông đền bù khiến Tôn Lan Thấm vô cùng khó chịu.
Nói thật, với tình cảnh bây giờ của Tôn Lan Thấm, đừng là tìm nhà môn đăng hộ đối, cho dù kém một chút thì ngoài cũng cưới. Nếu hạ thấp chút nữa thì Tôn đại nhân chán ghét.
Mê Truyện Dịch
Trong lòng Tôn Lan Thấm, nàng cũng để ý tướng mạo gia thế của đối phương thế nào, chỉ cần nhân phẩm , trách nhiệm là . Trước đó, kế của Tôn Lan Thấm còn chọn một cử nhân dáng vẻ đoan chính, tuổi cũng lớn, tài học tệ. Quan trọng nhất, y là thành thật hiếu thuận, nhưng Tôn đại nhân mắng cho m.á.u chó phun đầy đầu.
Nói một cách công bằng, cũng tệ, thật trong lòng Tôn Lan Thấm cũng nguyện ý, kế thật sự lòng suy nghĩ cho nàng. Ai ngờ khi bà mắng một phen thì cũng tức giận, quyết định quan tâm kế nữ nữa.
Tôn đại nhân ghét bỏ cử nhân gì, trong nhà nghèo khó. ông tìm cho dù là quan nhà huân húy, nếu là kẻ phong lưu thì cũng thành mà thất mười mấy phòng. Nếu nữa thì là thiếu gia ăn chơi vô độ, cả ngày phóng đãng dựa gia tộc.
Đương nhiên Tôn Lan Thấm đồng ý, nàng ép đến bước đường cùng, cầm kéo sẽ cắt tóc ni cô. Bình thường nàng ngoan ngoãn kiệm lời, tất cả đều ngờ nàng quyết liệt như thế. Tôn đại nhân giận tím mặt nhưng cũng dám ép buộc nàng, nhưng cũng thể xuống nước, nên chỉ thể nhốt nàng ở trong nhà.