Tiêu Hằng tự sai, vội vàng van xin tha thứ: “Mẫu hậu tha cho!”
Trần hoàng hậu lạnh lùng : “May là là ruột của con, nếu đổi khác còn tưởng hại con nữa!”
Tiêu Hằng thành thật đó cũng dám cãi . Hắn chỉ âm thầm liếc mắt Ngụy Tử, Ngụy Tử bất đắc dĩ một tiếng, cho ôm ôm công chúa Trường Lạc từ trong phòng .
Trần hoàng hậu càng càng giận, Tiêu Hằng than thở trong lòng, xem chọc giận mẫu hậu thật . Ngay cả Cố Trạch Mộ cũng dùng , may mà chuẩn từ .
lúc , công chúa Trường Lạc chạy ôm chặt lấy đùi Tiêu Hằng: “Ca ca!”
Trần hoàng hậu thấy con gái, tiếng mắng cũng kẹt trong cổ họng.
Tiêu Hằng bế Trường Lạc lên: “Mấy ngày nay gặp, tiểu công chúa nhà chúng càng ngày càng .”
Trường Lạc ngẩng mặt nhỏ, bi bô : “Mỗi ca ca khen ai cũng thế, hề chân thành chút nào.”
Dáng vẻ nhỏ nhắn đáng yêu của Trường Lạc lập tức chọc , Trần hoàng hậu cũng kềm , chỉ đành : “Nể mặt con, buông tha con.”
Tiêu Hằng vui vẻ, giả vờ như thật hành lễ với Trường Lạc: “Vậy đa .”
Trường Lạc cũng giả vờ như thật khoát khoát tay: “Không gì.”
Cuộc đối thoại của hai chọc .
Trần hoàng hậu bất đắc dĩ lắc đầu.
Đùa giỡn một hồi, Trần hoàng hậu mới bảo nhũ mẫu ôm Trường Lạc xuống . Mặc dù nàng còn tức giận nữa nhưng lời nên thì vẫn .
Trần hoàng hậu : “Ta chuẩn mở yến hội, để chọn Thái tử phu.”
Tiêu Hằng vội : “Tất cả đều lấy quyết định của mẫu hậu chủ.”
Ai ngờ câu khiến cho Trần hoàng hậu hết tức giận bùng lên cơn giận: “Cái gì gọi là lấy quyết định của chủ, đây là chọn Thái tử phi cho con, đây là thê tử sống cùng con cả đời. Nếu con thích thì mẫu hậu phí công đến thế!”
Tiêu Hằng sờ mũi, quyết định vẫn thật suy nghĩ trong lòng của , tránh cho mẫu hậu càng tức giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-228-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Trần hoàng hậu quở trách một trận, thấy vẫn vẻ thông suốt, bất đắc dĩ chỉ thể với Cố Trạch Mộ: “Trạch Mộ, mỗi ngày ngươi theo Thái tử, một việc vẫn nên khuyên nhiều một chút.”
Cố Trạch Mộ: “…” Hắn nghĩ chỉ tới cùng Tiêu Hằng, ngờ Trần hoàng hậu phân công nhiệm vụ, khuyên Tiêu Hằng thế nào chứ?
Tiêu Hằng hì hì : “Mẫu hậu, Trạch Mộ vẫn còn nhỏ mà? Người bảo khuyên con thế nào đây.”
Lúc , Trần hoàng hậu mới phản ứng kịp. Có lẽ bình thường Cố Trạch Mộ tỏ quá chững chặc mà khiến nàng quên tuổi của , xem và bọn Thường Ngọc là cùng trang lứa.
Nhớ chuyện như thế, Trần hoàng hậu cũng tiện giữ dạy dỗ, chỉ thể để bọn rời .
Ra khỏi cung Khôn Ninh, Tiêu Hằng mới thở phào nhẹ nhõm, Cố Trạch Mộ như điều suy nghĩ.
Tiêu Hằng vô tình thấy nét mặt của , lập tức dự cảm : “Trạch Mộ, ngươi sẽ theo lời mẫu hậu mà khuyên nhủ chứ?”
Cố Trạch Mộ thản nhiên : “Điện hạ, thật nương nương cũng sai.”
Mê Truyện Dịch
Tiêu Hằng giật : “Ngươi thế? Trúng tà !”
Cố Trạch Mộ mở miệng tiếp: “Tục ngữ , tề gia trị quốc bình thiên hạ, tề gia còn quan trọng hơn trong tưởng tượng của ngài nhiều. Nếu hậu cung an , ngài mới nhiều thời gian quản lý quốc gia.”
Tiêu Hằng như quái vật: “Rốt cuộc ngươi học những lời từ . Vừa còn tưởng rằng trưởng bối đang chuyện cùng đấy. Đi, đừng giả vờ già dặn nữa, ngươi mới mấy tuổi cho như ông cụ non.”
Cố Trạch Mộ: “…” Nếu là , cháu trai bất hiếu dám bậy như thế chẳng sẽ sét đánh ?
Tiêu Hằng hề thoát một kiếp, giống như tim phổi, chớp mắt bỏ qua chuyện . Trái còn bàn chuyện chính sự với Cố Trạch Mộ.
Mùa mưa sắp tới, trong triều cãi về chuyện liên quan đến ứng viên Tổng đốc đường sông càng nghiêm trọng hơn. Trước đó, Cố Trạch Mộ chủ động tìm Tạ Trường Phong chuyện, Tiêu Hằng đang hỏi tiến độ chuyện .
Đã đến chính sự, Cố Trạch Mộ cũng dây dưa những chuyện nữa, : “Trước đó, lúc thần xuất cung gửi mời cho Tạ Trường Phong, cũng mấy ngày .”
Tiêu Hằng gật gật đầu: “Ta cũng chuyện với phụ hoàng, phụ hoàng cũng tán thành cách của . Chuyện giao cho ngươi , nghĩ ngươi cũng chừng mực, cũng nhiều nữa.”
Cố Trạch Mộ hiểu rõ, Tiêu Trạm và Tiêu Hằng đều nghiêng về phía Tạ Trường Phong. lẽ trong triều vẫn lực cản nhỏ cho nên cũng để lộ , hẳn là vì như thế nên mới giao chuyện cho . Dù cũng còn nhỏ cũng khiến cho ít xem thường, cũng gây nên quá nhiều ngờ vực vô căn cứ.