Lúc , hạ nhân đến báo khách nhân tới. Đào thị dẫn nữ nhi cùng cửa đón khách.
Nguyên Gia và Tiêu Diễn Chi đến sớm nhất, ngay cả Liễu thị phụ trách đón khách cũng vội vàng chuẩn kịp. Nàng chỉ thể cho tìm Đào thị, ở bên tiếp đãi nhóm bọn họ.
Đào thị nhanh chóng tới, tiểu bối hai bên chào .
Mấy năm nay, Nguyên Gia cũng dần quen với chuyện tuổi của phụ mẫu nhỏ , đối với hai cũng còn kinh sợ nữa, mà giống như ngang vai vế.
Mê Truyện Dịch
Sau khi chào hỏi xong, Nguyên Gia mới đưa lễ vật đến, tuy chỉ là tranh chữ bản độc nhất nhưng giá trị liên thành. Cho dù mấy năm nay Đào thị và Nguyên Gia quan hệ thiết thì nàng cũng cảm thấy lễ vật quá mức . Chỉ Nguyên Gia nàng vốn dĩ chỉ mượn hoa hiến Phật. Đây là đồ vật của phụ hoàng và mẫu hậu, nàng chỉ tìm thời điểm thích hợp để trả cho bọn họ.
Đào thị Nguyên Gia khuyên nhủ, nghĩ đến năm đó đầu Nguyên Gia gặp Thanh Ninh và Trạch Mộ tặng một đôi khóa trường sinh chế tạo từ ngọc quý thì cảm thấy cái cũng tính là gì.
So , hai và Nguyên Gia còn bình tĩnh hơn nàng nhiều.
Sau khi Nguyên Gia đưa lễ vật, Tiêu Diễn Chi mới đưa quà của lên. Lễ vật là y tự chuẩn , nhưng đưa cho hai đồ vật giống y như đúc.
Song, trải qua chuyện của Hoắc Vân Châu lúc nãy, Cố Trạch Mộ khẽ thở .
Đào thị mời Nguyên Gia , sợ Tiêu Diễn Chi cảm thấy buồn chán nên bảo Cố Thanh Ninh và Cố Trạch Mộ dẫn y đến hoa viên chơi.
Cố Thanh Ninh đồng ý, dẫn Tiêu Diễn Chi qua đó. Trái Tiêu Diễn Chi quen thuộc, quen cửa quen nẻo, cũng cần bọn họ dẫn đường.
Đi đến hoa viên, những hài tử Cố gia khác cũng ở đây. Bọn họ chúc hai sinh nhật vui vẻ, đưa lễ vật cho hai .
Ngay lúc vui vẻ hòa thuận, Hoắc Vân Châu cũng tới. Ban nãy, Cố Trạch Mộ đả kích nhưng cũng nhanh chóng khôi phục. Vốn dĩ là bạn học của bọn họ, cũng nhanh chóng trò chuyện cùng .
Cố Thanh Thù thấy Hoắc Vân Châu, thần kinh nhiều chuyện lập tức trỗi dậy. Mặc dù nàng mơ mơ màng màng với chuyện của , nhưng vô cùng thông thuộc chuyện bát quái bên ngoài, vội vàng dùng khuỷu tay đụng Cố Thanh Ninh: “Cháu trai của chúng đưa cho cái gì thế?”
Sao Cố Thanh Ninh tính cách của nàng, thể nàng túm đuôi , nên chỉ bình tĩnh trả lời: “Một cây trâm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-223-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
“Đơn giản ?” Cố Thanh Thù nghi ngờ nàng.
Cố Thanh Ninh như nàng: “Vậy tỷ cảm thấy là cái gì?”
Lập tức, Cố Thanh Thù thất vọng.
Không bao lâu , Liễu Tử Ký và họ hàng bên Đào gia cũng tới, hài tử trong hoa viên cũng càng lúc càng nhiều, tặng lễ vật cũng càng lúc càng nhiều.
Tôn Lan Thấm cũng cố ý phái đưa lễ vật tới. Vốn dĩ nàng đến tham gia tiệc sinh nhật của bằng hữu, nhưng mà trong phủ việc nên chỉ thể để hạ nhân đưa lễ vật đến. Còn Hồng Tùng Nguyên, ông và Cố Trạch Mộ lén lút kết giao, đương nhiên thể bày cho , nên chỉ phát đưa lễ vật, cả tên cũng .
Trừ bọn họ , chuyện cho ngạc nhiên là Thụy vương ở Tương Nam xa xôi cũng phái đưa lễ vật đến, chuyện cũng kỳ lạ.
Cố Thanh Ninh lộ ánh mắt nghi hoặc về phía Cố Trạch Mộ, nghi ngờ để lộ phận mặt Thụy vương. Ánh mắt Cố Trạch Mộ tránh né, từ mấy năm khi Thụy vương rời , trong lòng hai đều rõ nhưng , đó cũng liên lạc. Không ngờ nhớ rõ sinh nhật , còn đặc biệt phái đến tặng quà.
Rất nhanh đến giờ mở tiệc rượu, bởi vì đều là thích, cũng phân chia chỗ , chỉ chia khách nam và nữ.
Ngay lúc chuẩn mở tiệc, sai vặt đến báo đến. Hơn nữa cũng ngoài mà chính là Thái tử Tiêu Hằng.
Chu thị và Đào thị vội vàng dẫn nghênh đón, Tiêu Hằng cũng đến một mà dẫn theo Tứ hoàng tử Tiêu Tuân, Thường Ngọc và Thư Diệp An.
Lúc bọn họ tới đương nhiên là vì sinh nhật của Cố Trạch Mộ.
Tiêu Hằng vô cùng giản dị, với bọn Chu thị: “Người cần khách sáo, cứ xem chúng con là khách nhân bình thường là .”
Tuy như thế nhưng Chu thị thể xem là khách nhân bình thường. Vốn dĩ nàng sắp xếp bàn riêng, nhưng Tiêu Hằng dẫn cạnh Cố Trạch Mộ. Người bàn cũng hoảng sợ, chỉ ngờ đường đường là Thái tử đến sinh nhật của thư đồng, lập tức ánh mắt bọn họ Cố Trạch Mộ trở nên khác biệt.
Trái là Cố Trạch Mộ, vẫn giống như bình thường hề chút d.a.o động nào.