Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 222: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 2025-07-07 08:38:51
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Vĩnh Hàn chuẩn cho Cố Thanh Ninh một thanh chủy thủ nhỏ, vỏ đao còn khảm bảo thạch, qua giống như hàng mỹ nghệ bình thường chọc tiểu nữ hài vui vẻ, nhưng lúc rút thì phát hiện thanh chủy thủ vô cùng sắc bén. Hơn nữa, thanh chủy thủ cũng lớn, tiện mang theo bên , thể thấy Cố Vĩnh Hàn cũng phí tâm.

Tuy y ở cạnh hai đứa bé nhưng từ những món lễ vật đó cũng thể y lòng.

Ngay lúc ba con đang chuyện thì Hoắc Vân Châu tới.

Đào thị thấy , mặt nở nụ . Trái , sắc mặt Cố Trạch Mộ trở nên âm trầm.

Lúc , Đào thị đối với Hoắc Vân Châu sự niềm nở khác lạ, Hoắc Vân Châu ngọt miệng, dỗ đến mức Đào thị gần như xem như con trai, ngay cả Cố Trạch Mộ cũng bằng. Ngày , lúc Hoắc Vân Châu Hạ Nghi Niên ngoài du học, Đào thị vô cùng buồn bã, rơi mấy giọt nước mắt.

Thôi quên , thời gian Hoắc Vân Châu trở về phủ Uy Quốc công nữa, Đào thị càng nhiệt tình hơn với . Có Cố Trạch Mộ Đào thị bàn bạc với Liễu thị, Hoắc Vân Châu con rể thế nào?

Như ?

mà Cố Trạch Mộ cũng trách cứ mẫu , thể chân tướng, cả vô cùng uất ức.

Mê Truyện Dịch

Bên , Đào thị vẫn ôn hòa chuyện với Hoắc Vân Châu, hỏi han ân cần, còn tưởng rằng đây mới là con ruột.

Hoắc Vân Châu trả lời hai sinh nhật hôm nay, cho cầm lễ vật .

Hắn đưa cho Cố Trạch Mộ một chiếc nghiên mực, cũng là nghiên mực Đoan Khê thượng hạng. so với Cố Thanh Ninh thì dù quý gia nhưng tâm ý bằng.

Hoắc Vân Châu mở hộp trong tay , đưa cho Cố Thanh Ninh: “Lễ vật phí ít công phu của , cô nãi nãi là thứ gì ?”

Trong hộp là một cây trâm ngọc dương chi nhất, chất ngọc trắng bóng, hình dạng và cấu tạo qua đơn giản nhưng kỹ mới phát hiện trâm ngọc giống như chữ “Nhất” (一). Phần đuôi khắc tường vần, nhưng thành vẻ thu bút, vô cùng độc đáo.

Cố Thanh Ninh chắc mà hỏi: “Nó ý nghĩa lấy từ đạp pháp quy nhất ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-222-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]

Lần đầu tiên Hoắc Vân Châu gặp mặt Cố Thanh Ninh, tán thưởng xuất xứ tên nàng – “Tích chi đắc nhất giả, thiên đắc nhất dĩ thanh, địa đắc nhất dĩ ninh.” Bây giờ chiếc trâm ngọc tạo với hàm nghĩ đó, tâm tư cũng nhạy bén.

Hoắc Vân Châu thấy nàng đoán , mặt nở nụ xán lạn, gật đầu : “ thế.”

Đào thị : “Cây trâm ý nghĩ sâu xa, cũng giống như thể mua ngoài phố. Không tự tay con điêu khắc chứ?”

Cố Thanh Ninh khẽ giật nụ xán lạn mặt Hoắc Vân Châu. Cho dù nàng tự xưng lòng yên tĩnh như nước nhưng cũng thật sự hiếm khi nụ rung động. Nàng trải qua hai đời thấy vô kỳ trân dị bảo, mặc dù chất ngọc của chiếc trâm ngọc nhưng cũng khiến nàng rung động. nếu Hoắc Vân Châu tự tay chiếc trâm ngọc thì ý nghĩa khác biệt. Cố Thanh Ninh vẫn luôn xem Hoắc Vân Châu là vãn bối đáng yêu mà đối đãi, đương nhiên thể tiếp nhận phần ân tình .

Ngay lập tức cây trâm cũng trở nên phỏng tay.

Mà lúc , Cố Trạch Mộ ở bên cạnh thản nhiên : “Trâm ngọc điêu khắc tinh tế, Hoắc công tử thật sự thiên phú dị bẩm, thủ pháp của một mới học thể so với điêu khắc sư nhiều năm.

Hoắc Vân Châu Cố Trạch Mộ thẳng nể tình, cũng tức giận, vẫn : “ thật là ánh mắt của Trạch Mộ , cũng tự tay điêu khắc cây trăm nay. Ta từng tự nhưng sợ hư miếng ngọc nên chỉ vẽ hình đưa cho sư phụ chạm ngọc .”

Cố Trạch Mộ cong khóe miệng: “Đã Hoắc công tử tài hoa hơn , ngờ cũng nghiên cứu đến những vật nhỏ .”

Chỉ một câu nhẹ như mây gió của Cố Trạch Mộ cho bầu khí Hoắc Vân Châu cố gắng tạo nên tan thành mây khói. Mặc dù mặt Hoắc Vân Châu vẫn nở nụ nhưng cũng lộ vẻ uất ức.

Trái Cố Thanh Ninh cũng khẽ thở một . Từ đến nay nàng là cô nương hiểu chuyện, nếu cây trâm thật sự cho Hoắc Vân Châu tự thì lẽ cho dù đắc tội đối phương, nàng cũng trả cây trâm .

Đào thị thấy thế vội vàng hòa giải: “Cho dù tự vẽ cũng hiếm .”

Cố Thanh Ninh cũng lúc : “Vậy thì nhận, dù con cũng gọi là nãi nãi, ngờ hiếu thuận như . Chờ lúc con sinh nhật thì cô nãi nãi cũng sẽ đưa cho con một lễ vật .”

Một lời đùa xóa bỏ tình cảnh ngại ngùng mặt.

Loading...