Đám chào hỏi xong xuôi, Cố Thanh Thù dẫn bọn họ quán rượu Cố gia đang , Hoắc Vân Châu từ chối: “Hôm nay , bẩn thỉu như gặp trưởng bối thật sự bất nhã. Dù chúng cũng ở kinh thành một thời gian ngắn, đến lúc đó tới cửa bái phỏng cũng .”
Cố Thanh Ninh đột nhiên hỏi: “Thời gian các ở kinh thành thì ở ?”
Hoắc Vân Châu : “Ở kinh thành Hoắc gia biệt viện, lúc đó thể cùng lão sư ở trong biệt viện.” Hắn dừng một chút thêm. “ mà biệt viện lâu ở, mặc dù phái trở về quét dọn từ sớm nhưng cũng dạng gì nữa, chỉ sợ uất ức cho lão sư.”
Cố Trạch Mộ lạnh trong lòng một tiếng, mặc dù Hoắc gia khiêm tốn nhưng sản nghiệp ít. Hắn đường đường là con trai trưởng Hoắc gia, chẳng lẽ Hoắc gia sẽ để ở trong tòa nhà lâu tu sửa ?
Không ngờ còn chuyện, Cố Thanh Ninh : “Vậy cũng tiện, bằng theo chúng hồi phủ . Khách viện vẫn còn giữ cho hai , chỉ quét dọn sạch sẽ là thể ở.”
Ánh mắt Hoắc Vân Châu sáng lên, nhưng mặt vẫn giả vờ hỏi Hạ Nghi Niên: “Ý của lão sư thế nào?”
Hạ Nghi Niên qua tử của ông ý đồ gì, ông thầm nguýt một cái, nhưng cũng theo lời , ung dung vuốt râu: “Thanh Ninh thế chúng cung kính bằng tuân mệnh.”
Cố Trạch Mộ: “…”
Cố Thanh Ninh cho dẫn theo hộ vệ của Hoắc Vân Châu, đem hành lý của và Hạ Nghi Niên chuyển về phủ Uy Quốc công , sắp xếp quét dọn khách viện cho hai , chuẩn giường chiếu. Còn bọn họ thì tới nơi của Chu thị.
Ba bọn họ thấy Hoắc Vân Châu và Hạ Nghi Niên đều ngạc nhiên, thấy Cố Thanh Ninh sắp xếp càng hề ý kiến khác. Lúc , cưỡi ngựa dạo phố cũng kết thúc, tân khoa tiến sĩ Quỳnh Lâm Uyển, bọn họ cũng về phủ.
Trở về phủ hạ nhân đến báo dọn dẹp xong, Cố Thanh Ninh thu xếp cho sắp xếp yến hội, Chu thị thì dẫn theo Hoắc Vân Châu đến bái kiến Mẫn phu nhân.
Mấy năm , Chu thị bắt đầu cho nhóm nữ hài tử Cố gia học quản lý việc nhà, đồng thời nàng cũng buông chuyện trong nhà để bọn nhỏ . Cố Thanh Chỉ và Cố Thanh Thù còn đúng quy củ, trái Cố Thanh Ninh thể hiện thiên phú cực cao, cuối cùng Chu thị quyết định giao một phần việc trong nhà cho nàng . Đối với Cố Thanh Ninh cũng thành vấn đề, dù so với đó nàng từng quản lý hậu cung thì phủ Uy Quốc công ít dễ dàng hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-220-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Cố Trạch Mộ thấy nàng bận rộn cũng nhịn mà : “Nhiều nhất chúng mời Hạ đến trong phủ cũng , nhưng nàng thật sự tin tưởng Hoắc Vân Châu chỗ ở ở kinh thành ?”
Cố Thanh Ninh kinh ngạc mà Cố Trạch Mộ, dù Cố Trạch Mộ luôn tỉnh táo bình tĩnh câu ngây thơ như cũng hiếm thấy, thể thấy oán niệm sâu đậm với Hoắc Vân Châu cỡ nào.
Cố Thanh Ninh liền : “Cũng chuyện lớn gì, gì tính toán chi li như thế.”
Cố Trạch Mộ ngờ cho rằng tính toán chi li, cảm thấy lửa giận trong lòng kiềm nữa: “Chúng và Hoắc gia chẳng quen, năm đó vướng Thục Huệ cũng , nàng ôm chuyện về chứ!”
Cố Thanh Ninh bất đắc dĩ mà : “Chỉ là chỗ ở mà thôi, hạ nhân cũng chắc chú tâm như thế. Hơn nữa chỉ là đứa bé thôi, ca so đo cái gì với chứ?”
Cố Trạch Mộ: “…”
Mê Truyện Dịch
Cái gì đứa bé! Rõ ràng trong lòng là kẻ xa gây rối!
mà câu cùng của Cố Thanh Ninh cũng trấn an , Hoắc Vân Châu nghĩ hết cách để đây ở thì lợi ích gì, Cố Thanh Ninh chỉ xem là đứa bé mà thôi.
Cố Thanh Ninh chỉ cảm thấy sắc mặt khó coi của Cố Trạch Mộ dần dịu , cũng câu nào nàng vui vẻ. Nàng cảm thấy từ khi trùng sinh, dường như cảm xúc của Cố Trạch Mộ cũng biến thành đứa bé.
Nàng hoảng hốt nhớ tới, năm đó lúc Hoắc Vân Châu ở trong phủ Uy Quốc công thì Cố Trạch Mộ và hợp.
Lại ngược dòng suy đoán, dường như cái triều đại đế vương Tiêu gia cũng hảo cảm với Hoắc gia. Dù năm đó lúc Thái tổ hoàng đế, tuy rằng cuối cùng phạt Tĩnh Quốc công, triều đình và dân gian ngợi khen, nhưng dù cũng vứt mặt mũi. Sau , các triều đại đổi, Hoắc gia an phận ở Thanh Châu, ít triều quan. Lúc Tiêu Dận tại vị cũng nghĩ tới việc vời Hoắc gia triều quan, lẽ sự lãnh đạm của là lưu truyền xuống.