Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 213: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 2025-07-07 08:38:28
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

mà vị hoàng đế bệ hạ vượt ngoài dự đoán của ngài, y trọng tình nghĩa như thế. Y chỉ thả của , cũng nổi trận lôi đình vì chuyện ngài hãm hại, gần như phá vỡ tu dưỡng nhất quán của y, ngài nên vui vẻ ?”

Nếu Phụng Triển tính cách của Bố Nhật Cổ Đức thì gần như cho rằng đang giễu cợt .

Không chuyện khác, y tin Tiêu Trạm chắc chắn sẽ ngây thơ như thế. Y Thụy vương đến kinh thành, nhưng cho dù như thế thì y thả Thụy vương rời ?

Mê Truyện Dịch

Chẳng lẽ y thế sẽ khiến ngoài càng phách lối càn ? Tiêu Trạm quá tin tưởng Thụy vương là y vốn dĩ tính cách như thế?

Ngay cả Phụng Triển cũng rõ.

Y nghĩ đến miêu tả trong thư, gần như thể tưởng tượng lúc đó Tiêu Trạm tức giận. Cơn giận như ngọn lửa, dường như xua bóng tối trong đáy lòng y.

Mấy năm nay, y thù hận che mất lý trí, vẫn cố gắng khiến quên kí ức ở kinh thành . bây giờ phong thư cho y nhớ chuyện lúc dẫn Tiêu Trạm cùng ngoài chơi. Y vốn nghĩ rằng những ký ức phủ bụi nhiều năm trở nên mơ hồ, ai ngờ ký ức như mở van, y mới phát hiện những kí ức giống như mới xảy .

Khi còn bé, Tiêu Trạm là đứa trẻ vô cùng nhu thuận lời. vì phụ mẫu mạnh mẽ quá mức mà y trở nên ôn hòa hôn nhiều. Sự ôn hòa chỉ đối với phụ mẫu mà là đối với tất cả .

Lão sư dạy dỗ y là đại nho đương thời, hận thể nhét hết tất cả tri thức đầu Tiêu Trạm, yêu cầu đối với y càng cao hợp lẽ thường. Tiêu Trạm vẫn vô cùng cố gắng, cho dù lúc gặp yêu cầu hà khắc cũng cố gắng đạt .

Có đôi khi Phụng Triển kéo y khỏi thư phòng, cũng mặc kệ đối phương phận Thái tử cao quý mà dẫn y trong phố xá. Phụng Triển dẫn y ăn quà vặt kinh thành, dẫn y sân hát xem kịch, còn dẫn y thanh lâu trải nghiệm. Cho dù chỉ uống rượu xem ca múa nọ nhưng vẫn chọc tỷ tỷ giận gần chết, còn phái kéo bọn họ .

Hai Phụng hoàng hậu mắng hơn nửa canh giờ ở cung Khôn Ninh, âm thầm mặt quỷ, cuối cùng Phụng hoàng hậu phạt quỳ. Thật sự thông suốt phúc cùng hưởng, họa cùng chia.

Khi đó, Phụng Triển khi đánh xong trận ở Tây Bắc thì y sẽ trở kinh thành, cưới cũng quan trọng, chỉ dẫn theo đứa cháu Thái tử khắp nơi chơi bời. Tránh cho Tiêu Trạm ở trong cung với phụ hoàng mà vui vẻ.

y ngờ cuối cùng vẫn thực hiện lời hứa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-213-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]

Có đôi khi Phụng Triển nhớ những chuyện đều cảm thấy ban đầu thật buồn . Sao y nghĩ rằng một đế vương sẽ thật lòng xem hoàng hậu, một tướng quân lãnh binh nhiều năm như nhà. Còn Tiêu Trạm nữa, lúc Tiêu Trạm còn nhỏ, nhưng khi y trở thành hoàng đế thì y cũng sẽ giống phụ hoàng của y thôi.

Suy nghĩ vẫn luôn xuất hiện trong đầu Phụng Triển, nhất là khi Tiêu Dận chết, y chỉ dùng điều để chống đỡ lý do báo thù của .

mà bây giờ hành động của Tiêu Trạm cho y , cho dù qua bao lâu thì Tiêu Trạm cũng sẽ đổi.

Điều khiến cho trái tim Phụng Triển d.a.o động.

y nhanh chóng giữ vững suy nghĩ của : “Bây giờ y hoàng đế bao lâu, chờ mai qua thời gian dài thì y sẽ đổi.”

Bố Nhật Cổ Đức bất đắc dĩ : “Y đăng cơ bảy năm, vì ngài chịu tin tưởng. Cũng tất cả đều giống tiên đế, lẽ thật sự như thế cũng chừng?”

Phụng Triển lạnh : “Ngươi bảo tin tưởng y? Tin tưởng một hoàng đế? Ngươi cái giá trả lớn bao nhiêu ?”

“Lúc tin tưởng phụ hoàng của y, kết quả cửa nát nhà tan, hại c.h.ế.t tỷ tỷ ruột của ! Tỷ là hoàng hậu, ngay cả hoàng lăng cũng !” Vẻ mặt Phụng Triển lạnh lùng. “ lúc đó phản ứng của Tiêu Trạm là gì, y chỉ im lặng tiếp nhận hoàng vị, im lặng theo phụ hoàng của y, im lặng sửa chữa sách sử, bề ngoài giả dối. Ngươi bảo tin tưởng y thế nào đây?”

“Có lẽ nỗi khổ tâm gì đó…”

Bố Nhật Cổ Đức còn xong thì Phụng Triển ngăn trở: “Nếu ngươi còn cạnh thì đừng nên những lời nữa!”

Bố Nhật Cổ Đức thấy y cố chấp như thế cũng đành bất đắc dĩ .

Ngay lúc hai dứt lời, bỗng nhiên màn cửa xốc lên, Trác Cách cất bước nhanh chóng đến.

Bố Nhật Cổ Đức lập tức ngậm miệng gì nữa, giọng điệu của Phụng Triển trở nên lạnh lùng: “Vương hãn đến thăm việc gì?”

Loading...