Cố Trạch Mộ: “…”
Hồng Tùng Nguyên thấy sắc mặt của thì vội vàng khuyên nhủ: “Bớt giận bớt giận, cho dù nhi tử hư cũng là sinh, nhiều nhất là tìm đánh cho một trận, nhưng tuyệt đối nên vì chuyện lớn mà quên tình .”
Màn đêm buông xuống, phủ trưởng công chúa Nhạc Bình vô cùng yên tĩnh, nhất là chủ viện. Vì ngại tâm trạng gần đây của trưởng công chúa Nhạc Bình định nên hầu hạ đều dám tới gần, chỉ hai nha gác đêm ở cửa , ai cũng ngủ gật.
Bỗng nhiên một cơn gió thổi qua, đèn lồng đỉnh đầu lung lay. Đột nhiên một nha bừng tỉnh, nàng thấy một bóng nhảy qua tường viện, nhưng nàng còn kịp kêu lên dùng d.a.o g.i.ế.c chết. Sau khi hai áo đen c.h.é.m nha thì cẩn nhận kéo bọn họ qua một bên.
Thụy vương dẫn theo hai từ tường viện tới, thấy bọn họ thì gật đầu, lúc mới đẩy cửa phòng .
Ánh trăng theo cánh cửa mở chiếu phòng, Thụy vương rón rén . Vừa , chỉ thấy trong phòng thắp một ngọn nến vẻ vô cùng mờ tối, nhưng vẫn mơ hồ thấy bóng dáng một nữ tử giường.
Thụy vương khẽ thở , bước nhanh qua: “Nhạc Bình, là …”
Hắn còn xong, đột nhiên ý thức đúng, thể nhanh chóng lui về . Chỉ thấy bóng từ giường vọt đến, tay cầm chặt một thanh đao, chút nể tình đ.â.m về phía Thụy vương.
Cũng may Thụy vương phản ứng kịp lúc nên tránh khỏi.
trong lúc , ánh nến trong phòng dập tắt.
Trong phòng tối tăm, chỉ ánh trăng sáng chiếu soi từ cửa sổ. Người giống như một con rắn độc trong đêm tối, bỗng nhiên phun lưỡi rắn trong bóng đêm.
Thụy vương phát tiếng kêu rên, chỉ mới mấy hiệp ngắn ngủi mà lưỡi đao của đ.â.m mấy lỗ. Người chắc chắn Nhạc Bình, đối phương mai phục ở đây từ sớm, chỉ đợi đến thu lưới.
Chẳng qua là giờ phút hối hận cũng giúp gì, thể Thụy vương lăn một vòng chạy tới trong viện, với thủ hạ: “Rút lui!”
Ngay trong giờ phút , đột nhiên trong viện đèn đuốc sáng trưng, cũng ít từ ngoài tràn . Mà lúc , nọ ở trong phòng cũng chạy , tiến về phía Thụy vương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-200-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
dường như bọn chúng cũng tính g.i.ế.c nhóm Thụy vương, chỉ dây dưa cho .
Ban đầu, Thụy vương cũng rõ là vì , nhưng nhanh chóng tiếng còi bén nhọn bên ngoài, còn tiếng bước chân trật tự và tiếng mũ giáp.
Thụy vương lập tức hiểu , đây là Vũ Lâm Quân! Bọn chúng Vũ Lâm Quân bắt tại trận, đó lớn chuyện . Phiên vương phụng chiếu mà thành và tội chết, một khi bại lộ, nhất định triều đình sẽ buộc hoàng xử trí . Cho dù hoàng thế nào thì ở giữa bọn họ cũng sẽ xuất hiện rạn nứt.
Mưu kế thật ngoan độc, tất nhiên đối phương tính kế từ sớm. Có lẽ lá thư mà Nhạc Bình gửi cũng chỉ ngụy trang để dẫn đến kinh thành.
Mê Truyện Dịch
Trong đầu Thụy vương như lóe lên ánh sáng, trong chớp mắt hiểu rõ vấn đề. Trong giây phút , tỉnh táo , một tay đỡ chiêu của đối phương, một bên tìm cơ hội chạy trốn.
lúc , bỗng nhiên một nhóm khác từ trời giáng xuống. Ngay lúc Thụy vương còn đối phương là địch bạn thì nhóm đó đánh gục của phủ trưởng công chúa, đó với Thụy vương: “Còn mau!”
Thụy vương cũng nghĩ nhiều đến phận của đối phương, vội vàng dẫn chạy theo bọn họ.
Dường như đối phương vô cùng quen thuộc với kinh thành, ngay cả đường tuần buổi tối của Vũ Lâm Quân cũng rõ. Cả đoạn đường , bọn họ từng đụng bất kỳ kẻ nào, càng nhắc đến dáng vẻ huấn luyện nghiêm chỉnh của đối phương. Thụy vương thầm đoán nửa ngày cũng thể đoán phận của đối phương.
Đoàn dẫn Thụy vương đến một khu nhà dân. Bề ngoài của khu nhà như bình thường, khi mới ngõ khác.
Đối phương dẫn tới cửa một căn phòng khom cáo lui.
Trong căn phòng thắp đèn, thể mơ hồ thấy hai bóng . Thụy vương rõ, đây chính là cao nhân ở phía màn cứu .
Thuộc hạ của cũng theo nhưng cản .
Thụy vương mở cửa , nhưng khi thấy bên trong im lặng.
Cố Trạch Mộ đang đánh cờ với Hồng Tùng Nguyên. Không ngờ qua mấy chục năm, kỳ nghệ của Hồng Tùng Nguyên vẫn như cũ tiến bộ chút nào, thậm chí học thói hư tật hồi cờ ở nơi nào. Ban đầu, Cố Trạch Mộ lão bằng hữu tóc hoa râm, còn kính già yêu trẻ, đó nhịn nữa: “Ông hồi cờ nữa, bỏ xuống cho hồi cờ.”