- Muội , ngươi thích ăn bánh quế hoa ?
Cố Thanh Ninh , trong lòng một chút phức tạp.
Tuy nàng bế cung, vì lo lắng cho Nguyên Gia nên vẫn chú ý tin tức về nàng, cũng Tiêu Diễn Chi tồn tại, nhưng đây là đầu tiên nàng thấy ngoại tôn, lớn lên giống mẫu , nhưng tính nết giống cữu cữu của , ôn hòa ngoan ngoãn.
Tiêu Diễn Chi thật cẩn thận nắm tay Cố Thanh Ninh, thấy cự tuyệt, đầu hét lớn với Nguyên Gia:
- Mẫu , thật ngoan.
Nguyên Gia cũng rộ lên, với Đào thị:
- Diễn Chi bằng hữu, khó thấy vui vẻ hợp ý như , nếu phu nhân ở nơi vài ngày, thể mang theo hài tử đây cùng chơi đùa, thật sự vô cùng cảm kích.
- Trưởng công chúa điện hạ quá lời.
Đào thị chút kinh sợ :
- Nếu điện hạ chê thần phụ, thần phụ nhất định tới cửa quấy rầy.
- Ta cùng với phu nhân nhất kiến như cố, cần khách khí.
Nguyên Gia tươi vui vẻ:
- Ta tên là Tiêu Ngọc Dung, so với phu nhân lớn hơn một hai tuổi, nếu phu nhân chê, gọi một tiếng Ngọc Dung tỷ tỷ, còn khuê danh của phu nhân?
- Thần phụ Đào Ngọc Nương, điện hạ...Ngọc Dung tỷ tỷ gọi Ngọc Nương là .
- Tên cùng ngươi đều từ Ngọc, thể thấy đây là duyên phận.
- ...
Đào thị cùng Nguyên Gia hàn huyên hơn nửa canh giờ, đến lúc Nguyên Gia việc, nàng mới cầm lễ vật, cùng Lục Liễu trở về sương phòng.
Lúc đám Chu thị tìm nàng điên , nếu tiểu sa nàng đến núi ngắm hoa , cung nữ bên Nguyên Gia trưởng công chúa qua đây thông bẩm, nàng cùng công chúa đang hàn huyên, thì Chu thị sẽ về Quốc Công phủ tìm viện binh.
Đào thị vô cùng áy náy, liên tục xin hai vị tẩu tẩu, Chu thị cũng tính tình của nàng, thấy nàng bình an trở về, cũng trách mắng, chỉ hỏi nàng rốt cuộc xảy chuyện gì.
Đào thị dấu diếm, đem chuyện từ đầu tới cuối kể .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-20-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Mê Truyện Dịch
Lại Chu thị cùng Liễu thị đều chấn kinh , Nguyên Gia trưởng công chúa đại danh bộ kinh thành ai mà hiểu, nàng là công chúa tiên đế cùng hoàng thượng sủng ái nhất, hành sự cố kỵ kinh thế hãi tục.
Tuy như thế, thể cận với nàng nhiều, vì nàng vô cùng quạnh quẽ, từ đến nay thích cùng khác giao tiếp, dù Chu thị là biểu tỷ, nàng cũng chỉ nhàn nhạt tiếp đón, càng cần đến khác.
Không ngờ nàng cùng Đào thị nhu nhu nhược nhược nhất kiến như cố, hết thảy quả thực thể tưởng tượng.
Đào thị cũng ngờ, chỉ cảm thấy hết thảy giống như đang mơ.
Chu thị vẻ mặt Đào thị tràn ngập ngây thơ, thoáng qua Cố Trạch Mộ cùng Cố Thanh Ninh vô cùng bình thản như gì, bất đắc dĩ thở dài:
- Này cũng coi là một loại vận khí.
Dựa theo lời Nguyên Gia, ngày hôm Đào thị mang theo hai đứa nhỏ tới tiểu viện , Chu thị còn cố ý sai trở về Uy Quốc Công phủ mang theo lễ vật, để đưa cho Tiêu Diễn Chi.
Hôm qua Đào thị hoang mang rối loạn, bên cũng đồ vật thích hợp đưa , hôm nay mới bổ sung.
Tiêu Diễn Chi Nguyên Gia, Nguyên Gia :
- Nếu Đào di cho ngươi, ngươi nhận lấy .
Lúc Tiêu Diễn Chi mới nhỏ giọng cảm tạ Đào thị, đem lễ vật giao cho cung nữ lưng.
Sau đó trông mong Cố Trạch Mộ. Cung nữ bên Nguyên Gia đem một tấm thảm lớn trải mặt đất, cầm một ít món đồ chơi đặt lên thảm, đặt hai đứa nhỏ lên, Tiêu Diễn Chi cởi giày, mặt hai bọn họ.
Cũng thật kỳ quái, Tiêu Diễn Chi lớn hơn Trạch Mộ ba tuổi, mà ở mặt hai bọn họ ngoan ngoãn giống như vãn bối.
Nguyên Gia cảm thán bảo lạ, chỉ là thấy ba bọn họ chơi vui vẻ, nàng cũng thấy vui mừng.
Đào thị cũng còn nơm nớp lo sợ, tính tình của nàng đơn thuần, khác đối xử với nàng, nàng liền trăm ngàn hồi báo .
Nguyên Gia tính tình khó ở, lúc ở trong cung cũng lui tới với các vị công chúa khác, ở ngoài cung các cô nương đối với nàng sợ hãi chính là lấy lòng, hiện giờ Đào thị thiệt tình thực lòng đối đãi với nàng, nàng từng đối xử như thế.
Có lẽ vì tính tình Đào thị đơn thuần, chuyện cũng quanh co lòng vòng như các tiểu thư quý tộc, cùng nàng ở chung vô cùng thư thái.
Nguyên Gia vì phụ mẫu giữ đạo hiếu, ngày thường trừ tụng kinh cầu phúc cũng gì , cuộc sống trôi qua nhạt nhẽo, Đào thị đến giống như một chút niềm vui, khiến cho cuộc sống thêm một tia sắc thái.
Chỉ là Đào thị chỉ ở ít ngày, vài ngày sẽ trở về.