Nàng và tẩu tử ở chung lâu, Trần phu nhân mới gã tới một hai năm thì nàng cung. Sau , mặc dù thỉnh thoảng nàng cũng triệu Trần phu nhân và Trần Mẫn cung nhưng dù phận khác biệt, tiếp xúc cũng lâu. Đến mức nàng vẫn , tính cách của Trần Mẫn Trần phu nhân dạy thành thế .
Trần hoàng hậu mệt mỏi, tranh luận với bọn họ nữa nên khoát tay : “Thôi, một lát bản cung cho thăm viếng cô nương Hứa gia, tỏ ý Trần gia chúng xin . Về phần Mẫn Mẫn, cho dù trong lòng con nghĩ thế nào, thì con cũng tự xin Hứa gia.”
Trần phu nhân vội vàng: “Nương nương, chuyện …”
Trần hoàng hậu để ý đến bà , c.h.é.m đinh chặt sắt : “Chuyện quyết định thế .”
Trần phu nhân bất mãn trong lòng, nhưng khi đối đầu với ánh mắt lạnh như băng của Trần hoàng hậu cũng gì. Bà thấy Trần hoàng hậu tiễn khách, lúc mới vội vàng nhắc đến mục đích chủ yếu cung của : “Chuyện , Thái tử cũng ở đó, chỉ sợ Thái tử điện hạ hiểu lầm Mẫn Mẫn. Không thì để con bé giải thích với Thái tử một chút…”
Ánh mắt của Trần hoàng hậu nghiêm khắc, ngờ bọn họ ngu xuẩn mất khôn như thế. Thậm chí lúc , trong đầu chỉ nghĩ về vị trí Thái tử phi.
Nàng lạnh lùng : “Bây giờ Hằng Nhi và Mẫn Mẫn lớn , cần nam nữ bảy tuổi khác . Việc liên quan đến thanh danh bọn nhỏ, thể tùy ý như lúc còn bé .”
Cho dù Trần phu nhân mắt , khi Trần hoàng hậu câu trong lòng cũng nguội lạnh: “Nương nương…”
“Bản cung mệt , Ngụy Tử, tiễn khách.”
Trần phu nhân và Trần Mẫn Trần hoàng hậu tiễn cửa thẳng thắn như thì sắc mặt đỏ lên, nhưng cũng thể gì, đành đen mặt rời .
Đợi đến lúc khỏi cửa cung, nước mắt trong hốc mắt của Trần Mẫn mới ào ạt chảy xuống: “Nương, cô cô ý gì. Có cô cô đổi chủ ý, để con gả cho biểu ca ?”
“Con đừng nhảm.” Thật trong lòng Trần phu nhân cũng nắm chắc nhưng vẫn gạt bỏ: “Mấy năm nay, tất cả đều nghĩ là con sẽ là Thái tử phi. Nếu con gả cho Thái tử thì còn thể gả cho ai?”
Trần Mẫn lau nước mắt: “ cô cô thế, cô cô từng nghiêm khắc với con như thế. Đây đều do Hứa Nhân, còn …”
“Được , con bớt vài câu .” Trần phu nhân bực bội trách móc nàng một câu, nhưng thái độ của Trần hoàng hậu vẫn bà hoảng sợ. Bà vội vàng thúc giục xa phu lái xe về, thương lượng với nhà mới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-191-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Ngụy Tử thấy bọn họ rời mới trở về phục mệnh với Trần hoàng hậu.
Trần hoàng hậu tỏ vẻ buồn bã: “Ngụy Tử, ngươi sai ? Nếu ban đầu suy nghĩ càng thêm , lẽ sẽ nuôi lớn tham vọng của bọn họ, để bọn họ biến thành dáng vẻ bây giờ?”
Ngụy Tử vội vàng an ủi nàng: “Đây là vấn đề của Đại phu nhân và Mẫn tiểu thư, liên quan gì đến nương nương chứ?”
Trần hoàng hậu khoát khoát tay ngăn lời Ngụy Tử đang . Vốn dĩ nàng vẫn đang do dự, rốt cuộc vì thái độ của Trần phu nhân và Trần Mẫn mà hạ quyết định.
Tiêu Trạm hạ triều về phía cung Khôn Ninh.
Trong cung Khôn Ninh, Trần hoàng hậu đang cầm các bức tranh của tiểu thư các nhà cẩn thận xem, thỉnh thoảng còn gì đó lên giấy ở bên cạnh. Sắc mặt Trần hoàng hậu vô cùng nghiêm túc, thậm chí Tiêu Trạm đến lúc nào nàng cũng .
Tiêu Trạm khoát tay áo, cũng cho nhắc nhở. Y thẳng đến cạnh Trần hoàng hậu, chữ nàng đang : “Vương thị, mười hai tuổi, tính cách dịu dàng, am hiểu thư họa…”
Trần hoàng hậu giật , vội vàng phản ứng kịp hành lễ với Tiêu Trạm: “Bệ hạ.”
Tiêu Trạm đỡ nàng dậy, : “Sao đột nhiên nàng để ý đến chân dung các tiểu thư ?”
Trần hoàng hậu thở dài: “Qua mấy năm nữa Hằng Nhi lớn sẽ kết hôn, thần mẫu , dù cũng chọn cho mới .”
Tiêu Trạm gì, y đó Trần hoàng hậu vẫn gả cháu gái ruột cho Tiêu Hằng. Xuất phát từ sự tôn trọng, Tiêu Trạm cũng gì. Hơn nữa, Vinh An bá là cẩn thận, cũng thích gây chuyện thị phi. Nếu như nhi tử thích, thê tử cũng hài lòng thì Tiêu Trạm cũng quá để ý.
mà ngờ Trần hoàng hậu đổi suy nghĩ.
Mê Truyện Dịch
Tiêu Trạm cũng hỏi nhiều, chỉ xuống cạnh Trần hoàng hậu, cùng nàng chân dung những tiểu thư . Trên bức họa, ngoại trừ chân dung của những tiểu thư còn tóm gọn tính cách và năng khiếu của bọn họ. mà cứ sơ qua một , những đều vẻ giống , bây giờ cũng gì đặc biệt.