“Nương yên tâm, con rõ.”
Thục Huệ hỏi: “Vậy Trần gia và Đỗ gia phản ứng gì?”
Vi thị thở dài: “Tiểu thư Trần gia vẫn khẳng định nàng kéo tiểu thư Hứa gia, Trần phu nhân cũng nữ nhi nhà sẽ chuyện như thế. Bà còn là tiểu thư Hứa gia cố ý , con dâu cũng nên gì cho .”
Thục Huệ lắc đầu: “Trần gia cũng rõ ràng, cho dù yêu thương nữ nhi cũng nên mù quáng chứ. Việc vỡ lở, còn giả vờ thấy, đúng là ngu xuẩn! Hoàng hậu nương nương ôn hoà hiền hậu hiểu chuyện như , nhà thế chứ?”
Mê Truyện Dịch
Có mấy lời Vi thị khó , trái Chu thị là con gái của bà, hề kiêng kị mà thẳng: “Người ngu xuẩn chỗ nào chứ, rõ ràng là tính toán rõ ràng. Bọn họ thừa nhận vì nếu thừa nhận thì chẳng mang tiếng tiểu thư Trần gia ác độc . Bọn họ còn nghĩ đến vị trí Thái tử phi mà, cam lòng ?”
“Ta thấy bọn họ mỡ heo mê tâm trí , lúc còn những thứ đó!” Thục Huệ với giọng lạnh lùng. “Chuyện ai cũng thấy cả, bệ hạ còn cho phép nàng lên vị trí Thái tử phi?”
“Không ỷ cô mẫu là hoàng hậu ?” Chu thị khẽ . “Tóm thấy quan tài đổ lệ, nương cũng cần để ý đến bọn họ, tránh cho tức giận.”
Thục Huệ cũng nên gì, trái hỏi: “Vậy Đỗ gia thì ? Tiểu tử Đỗ gia đánh chứng cứ xác thực, bọn họ chống chế chứ?”
“Vậy thì , Khánh Dương Hầu phu nhân dứt khoát xin . mà Đỗ tiểu công tử cố chấp đánh , lúc đó kiềm chế nên mới đánh .”
“Ta thấy cũng vết thương, chẳng lẽ gạt ?” Thục Huệ khó hiểu .
Trên mặt Vi thị lộ vẻ kì lạ: “Cũng gạt , đánh là Vân Châu.”
“Vân Châu?” Thục Huệ càng m.ô.n.g lung. “Đang yên lành Vân Châu đánh ?”
Vi thị khẽ : “Nghe thấy tướng mạo của Vân Châu tưởng rằng là Hồ cơ. Con dâu thấy lẽ thất lễ với Vân Châu nên mới khiến Vân Châu đánh .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-184-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Thục Huệ và Chu thị xảy chuyện gì. Vi thị chuyện khéo léo, Đỗ Lăng Dương còn nhỏ nhưng bước chân vững, đôi mắt đục ngầu, nghĩ cũng là loại gì. Nói chừng lời khó với với Hoắc Vân Châu mới khiến cho Hoắc Vân Châu nhịn mà tay đánh .
Đầu tiên là Thục Huệ sững sờ, đó giận tím mặt: “Thật sự là, thực sự là…” Đôi môi mà run run nửa ngày cũng diễn tả ngày thế nào, cuối cùng tức giận : “Về trong phủ chúng yến hội gì cũng đừng mời phủ Khánh Dương Hầu nữa.”
Vi thị vội vàng trả lời: “Vâng.” Sau đó, nàng cùng Chu thị một trái một an ủi đại trưởng công chúa Thục Huệ, sợ bà tức giận quá mức.
Thục Huệ cũng gặp qua sóng to gió lớn, nhanh chóng bình tĩnh trầm giọng : “Thôi, những chuyện , chào hỏi khách nhân tránh tiếp đón sơ suất.”
Lúc , Vi thị và Chu thị mới đỡ bà về phía .
Tuy đó xảy chuyện nhưng cũng ảnh hưởng đến yến hội. Cố Thanh Ninh theo các tỷ tỳ cùng vị trí, lơ đãng ngoài bàn chuyện Đỗ Lăng Dương đánh .
Bởi vì trưởng công chúa Nhạc Bình dính líu trong đó, bây giờ nhóm bàn tán đều là Trần Mẫn lôi tiểu thư Hứa gia chặn một bạt tai . Cho dù cuối cùng chuyện kết quả thế nào thì thanh danh của Trần Mẫn cũng sẽ chịu ảnh hưởng, đến những chuyện khác, ít nhất là Thái tử phi. Mà thiếu kẻ địch mạnh Trần Mẫn , nhóm quý nữ còn hi vọng lớn hơn. Trong phút chốc, bầu khí của bữa tiệc càng nóng lên.
Tỷ Cố gia và Tôn Lan Thấm đều tâm tư như thế, vì thế ở một bên giống như xem diễn.
Cố Thanh Thù vẻ hả hê mà : “Nghe Trần Mẫn khỏi phủ đại trưởng công chúa ngất , Trần gia mất mặt lớn , cũng về nhà sẽ giáo huấn nàng thế nào? Dựa tính cách cẩn thận của Vinh An bá, chắc thể thiếu chuyện dẫn nàng cung thỉnh tội với hoàng hậu nương nương !”
Cố Thanh Chỉ bất đắc dĩ : “Không cho , càng đến hăng say!”
“Đại tỷ, mọc miệng để . Không lời nào chẳng là câm ?”
“Dù tỷ cũng luôn lý.”
Cố Thanh Thù dương dương đắc ý, đang chuẩn tiếp chuyện với Cố Thanh Ninh, đầu mới thấy nàng tập trung, đang suy nghĩ điều gì. Cố Thanh Thù vỗ vai Cố Thanh Ninh một cái: “Muội đang suy nghĩ gì đấy?”