Tính cách Tiêu Diễn Chi , cũng cảm thấy Hoắc Vân Châu gì , nhưng mà Liễu Tử Ký và Cố Trạch Hạo đều như thế, y cũng đành hùa theo.
Vì thế, những thủ đoạn dùng để đối phó với Chu Trác Chính đều dùng Hoắc Vân Châu. Mà Hoắc Vân Châu trông vẻ còn nhỏ, dáng vẻ bên ngoài tô vàng nạm ngọc nhưng bên trong thối rữa thể hóa giải từng cái, còn âm thầm cho bọn họ ăn thiệt thòi nhỏ.
Liễu Tử Ký sờ cằm: “Không Trạch Hạo, quá gian xảo!”
Cố Trạch Hạo từ bỏ ý định, quyết tâm khiến cho Hoắc Vân Châu lộ mặt thật, khiến cho Cố Thanh Thù rõ .
Mê Truyện Dịch
Không ngờ Cố Thanh Thù giống như suy nghĩ của bộ mặt thật của Hoắc Vân Châu, trái việc thì bắt lấy nện một trận.
Liễu Tử Ký vô cùng sợ hãi, vội kéo Tiêu Diễn Chi: “Không xong chạy mau.” Bỏ trốn mất dạng.
Ngay lúc bọn họ cãi ầm ĩ, rốt cuộc Cố Trạch Vũ cũng về đến nhà. Cố Trạch Vũ mười sáu tuổi khi dậy thì cả cao hơn nhiều, cho dù gầy giống trúc xanh, mà khí chất cũng càng ôn hòa hơn.
Đại ca xuất hiện cũng cho bọn Cố Trạch Hạo trung thực hơn nhiều.
Mà Cố Trạch Vũ trở về, ngoại trừ tới gặp ngoại tổ mẫu còn là vì hôn sự của ruột.
Cố Trạch Vũ là trưởng, cha ở nhà, gánh vác chức trách trưởng như cha. Sau khi trở về, chỉ nghỉ ngơi một đêm đến phủ đại trưởng công chúa, gặp ngoại tổ mẫu và cữu cữu, cữu mẫu, đó kéo Chu Trác Chính chuyện một lúc lâu.
Chu thị lo âu : “Con cảm thấy biểu con thế nào?”
Cố Trạch Vũ : “Biểu là đoan chính, hơn nữa việc học cũng chắc chắn, nương cần lo lắng.”
Lúc Chu thị mới thở phào nhẹ nhõm, nàng Cố Trạch Vũ chuẩn, thế đương nhiên cũng công nhận Chu Trác Chính.
“Thật nương quan tâm quá sẽ loạn.” Chu thị hổ. “Cữu cữu và cữu mẫu con đều là ngay thẳng, hài tử mà bọn họ dạy dỗ tất nhiên sẽ tệ.”
“Nương cũng vì Thanh Chỉ.” Cố Trạch Vũ trấn an : “Thanh Chỉ là đơn thuần, nương suy nghĩ nhiều một chút cũng đúng.”
“ thế, việc xuất giá với nữ nhân quan trọng thế nào chứ, nương thể yên tâm .” Chu thị xong, nghĩ đến chuyện gì đó mà : “Tam thẩm con còn quá hơn nương.”
Đào thị mời Hoắc Vân Châu đến gia thục Cố gia, mặc dù ngay từ đầu Chu thị cũng hiểu vì , đó nàng chuyện với Liễu thị thì cũng hiểu , đúng là dở dở .
Cố Trạch Vũ thấy cũng buồn : “Tam thẩm thật sự thế ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-178-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
“Còn ?”
Cố Trạch Vũ nhớ tới Cố Thanh Thù cáo trạng với , Cố Trạch Hạo lôi kéo bọn Liễu Tử Ký bắt nạt bạn học, bỗng nhiên thông cảm cho , rõ ràng đoạt chuyện của Trạch Mộ mà.
Cố Trạch Mộ đoạt chuyện đang buồn bực trong cung, khi Hoắc Vân Châu xuất hiện từng nghĩ đến chuyện Cố Thanh Ninh xuất giá. Nhất là khi và Cố Thanh Ninh là ruột thì càng thể chấp nhận chuyện .
Thư Diệp An thấy Cố Trạch Mộ cau mày, tò mò mà : “Trạch Mộ, ngươi thế?”
Sao Cố Trạch Mộ thể những chuyện với bọn họ , đành lắc đầu: “Không gì.”
Thường Ngọc vốn đang luyện chữ, thấy thế thì : “Ngươi còn trông cậy chuyện hỏi cái gì từ miệng Trạch Mộ , thể nào.”
Trải qua thời gian ở chung, mấy bọn họ hơn nhiều, cũng Cố Trạch Mộ thích chuyện, cũng vô cùng đáng tin.
Ngay lúc ba bọn họ ồn ào thì Tiêu Hằng nhanh chân từ ngoài cửa .
“Điện hạ.”
Thư Diệp An hỏi: “Điện hạ, bệ hạ tìm ngài việc gì?”
“Đi tham gia yến hội.” Tiêu Hằng uống một hớp , chợt nhớ gì đó: “Trạch Mộ, ngươi cùng chúng ?”
Cố Trạch Mộ từ chối như bình thường.
Tiêu Hằng cũng bất ngờ, từ đến nay Cố Trạch Mộ thích những chuyện . Cho dù là Thái tử nhưng tính cách vô cùng hiền hòa, cũng ép buộc khác nên khoát tay áo: “Nếu ngươi thì lúc đó dẫn theo Tứ , còn A Ngọc và Diệp An cùng ?”
Thư Diệp An tò mò : “Điện hạ, là yến hội nhà nào mà mời ngài qua thế?”
“Là cô tổ mẫu Thục Huệ hồi kinh, phụ hoàng bảo ông chúc mừng cô tổ mẫu.”
Cố Trạch Mộ xong bỗng nhiên ngây ngẩn cả .
Chuyện Thục Huệ hồi kinh, Thường Ngọc và Thư Diệp An cũng . Thường Ngọc gật đầu : “Đại trưởng công chúa Thục Huệ phận cao quý, điện hạ chắc là cần chuẩn một phần hạ lễ mới .”