Cố Trạch Mộ to: “Tính cách keo kiệt của ông còn , chỉ mà , cũng trông cậy ông.”
Hắn chế giễu như thế, Hồng Tùng Nguyên lên: “Xem ngài đầu thai đổi ít. Nếu là lúc , mặt ngài sẽ bình tĩnh thầm trong lòng, thẳng thế .”
Cố Trạch Mộ ho nhẹ một tiếng.
Hồng Tùng Nguyên thấy vẻ mặt ngượng ngùng của , cảm giác quen thuộc dần trở về. Mặc dù sống qua nửa đời nhưng ông vẫn nhớ thiếu niên cứu ông và mẫu ở đầu đường năm đó. Vẻ mặt ông lạnh lùng nhưng thật đáy lòng dịu dàng.
Ông khẽ: “Năm đó vì báo ân, bây giờ… Là vì bằng hữu của .”
Cố Trạch Mộ lời nặng nề đánh tim. Hồng Tùng Nguyên khiến cảm giác hình như cuộc đời Tiêu Dận cũng thất bại như thế.
Xa giá của đại trưởng công chúa Thục Huệ đến kinh thành một buổi trưa, Chu thị phái đến cửa thành trông chừng từ sớm. Hạ nhân hộ tống bọn đại trưởng công chúa hồi phủ, báo chuyện cho Chu thị .
Ở trong phủ, Chu thị cũng yên, nàng tính lẽ lúc xa giá của mẫu cũng đến, hạ nhân bẩm mới thở phào nhẹ nhõm. mà nghĩ đến chuyện bọn họ đường mệt nhọc, còn nghỉ ngơi một đêm nên tạm thời nàng qua bên đó.
Chu thị suy nghĩ một chút gọi hạ nhân tìm Cố Thanh Chỉ tới.
Cố Thanh Chỉ đang chuẩn khảo thí ngày mai mà vô cùng căn thẳng, nhưng mẫu phái đến tìm, nàng cũng đành vội vàng chạy qua.
Lúc phòng thấy trong phòng đặt trang phục xinh , Chu thị đang mở hộp trang sức chọn lựa. Khi thấy Cố Thanh Chỉ đến thì nàng vội ngoắc tay: “Mau đến đây thử cây trâm .”
Cố Thanh Chỉ tỏ vẻ hiểu: “Nương, đang gì đấy? Con còn trở về học bài, ngày mai khảo thí .”
Chu thị nữ nhi ngốc nhà , giận trách: “Con nghĩ sắp thi thi Trạng Nguyên , chuyện ngày mai còn quan trọng hơn khảo thí nhiều… Ngoại tổ mẫu của con trở về, ngày mai con và đến phủ đại trưởng công chúa.”
Cố Thanh Chỉ vế phía còn phấn khởi, nhưng vế , nàng nghĩ tới điều gì mà mặt đỏ lên.
Chu thị nhịn mà lên: “Con gái ngốc của nương, cuối cùng con cũng dáng vẻ của cô nương .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-172-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Mê Truyện Dịch
“Nương…”
Chu thị ôm nữ nhi nũng nịu thẹn thùng, đến nếp nhăn mặt khi cũng xuất hiện: “Được , , nương trêu chọc con nữa, con nhanh chọn đồ trang sức . Đêm nay ngủ sớm, về việc khảo thí nương sẽ với Hạ .”
Cố Thanh Chỉ cắn môi, gật đầu nhẹ đến mức .
Ai ngờ đúng lúc , bỗng nhiên Cố Thanh Vi chạy từ cửa : “Nương, ngài mai con cũng đến nhà ngoại tổ mẫu, con khảo thí!”
Chu thị và Cố Thanh Chỉ ngây ngốc nàng, Cố Thanh Vi hề hoảng sợ khi lén bắt gặp, nàng nắm một tay của Chu thị lung lay: “Nương ~!”
Chu thị trầm mặt, về phía cánh cửa đang lắc lư , bỗng nhiên : “Trạch Hạo, Thanh Thù!”
Ngoài cửa, mấy Cố Trạch Hạo đang chạy , ai ngờ Chu thị gọi tên, mỗi đều cúi đầu yên lặng .
Chu thị bốn đứa bé xếp hàng mặt, thể tin mà : “Thanh Ninh! Trạch Mộ! Sao hai con cũng theo loạn thế!”
Cố Thanh Ninh và Cố Trạch Mộ hổ cúi đầu xuống.
Chu thị che trán, theo lý thuyết thì với quan hệ thiết của phủ Uy Quốc công và trưởng công chúa Thục Huệ thì những vãn bối như bọn họ đều bái kiến. Chu thị dẫn trưởng nữ gặp mẫu và đại tẩu để bàn bạc chuyện hôn sự . Song, hôm nay cũng mấy đứa bé nên cũng đổi tính toán của .
Cố Thanh Ninh và Cố Trạch Mộ vốn chỉ định tham gia náo nhiệt, ngờ chỉ góp mặt một chút mà kịp chuẩn tới trong phủ của đại trưởng công chúa Thục Huệ. Hai , đây là ruột, ngày mai nên gọi là gì đây?
Sang ngày hôm , Chu thị dẫn theo Đào thị và mấy đứa bé đến phủ đại trưởng công chúa Thục Huệ. Còn xuống xe ngựa, đại tẩu Vi thị cũng dẫn theo hạ nhân lên đón.
Lúc Chu thị còn xuất giá, Vi thị là bạn khuê phòng của nàng. Sau Vi thị gả cho đại ca ruột của Chu thị, hai từ bạn biến thành chị em dâu. quan hệ càng hơn. Bây giờ nhiều năm gặp, con của hai cũng lớn .
Vi thị là tính cách khéo léo, mặc dù chuyện với Chu thị nhưng cũng xem nhẹ nhóm Đào thị, khiến cho cảm thấy vô cùng thoải mái dễ chịu.
Đến khi chủ viện, Chu thị thấy mẫu thì nước mắt lập tức rơi xuống. Đại trưởng công chúa Thục Huệ vẻ cũng kích động, hai con ôm một trận, Vi thị khuyên bảo một lúc mới dần nín.