Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 168: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 2025-07-07 08:36:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu thị liếc mắt Đào thị tâm sự, nhưng mà nàng cũng hỏi. Chỉ đến khi thấy Đào thị yên lòng cầm trái cây trong hộp bỏ miệng thì nàng mới vội vàng gọi Đào thị .

chậm, Đào thị ăn một miếng chua đến mặt nhăn , che miệng hỏi: “Nhị tẩu, cái … Đây là cái gì, chua như thế?”

Liễu thị bất đắc dĩ nàng: “Đây là táo chua.” Liễu thị xong thì cầm một quả bỏ miệng.

Đào thị thấy ê răng, Liễu thị ăn xong mấy quả còn vẻ ăn ngon lành.

“nhị tẩu, bây giờ khẩu vị của tẩu trở nên kì lạ như thế ?”

Liễu thị khó hiểu : “Mang thai vốn dĩ sẽ đổi khẩu vị. Ta thế vẫn đấy, thấy lúc đại tẩu mang thai Thanh Vi .” Nàng tiếp: “Lúc mang thai Thanh Ninh và Trạch Mộ ăn món gì lạ ?”

Mê Truyện Dịch

Đào thị lắc đầu.

“Muội thật may mắn.” Liễu thị hâm mộ . “Mấy đứa nhóc tra tấn đến mệt, gần như mỗi mang thai đều nôn đến xây xẩm mặt mày. Thật vất vả trôi qua ăn vài thứ kì quái.”

Đào thị như điều suy nghĩ: “Tục ngữ mang thai chua là nam nhi, còn cay là nữ nhi, lẽ Nhị tẩu mang thai nam hài ?”

“Trước đó nương cũng thế, nhưng cảm thấy quan trọng.” Liễu thị khoát tay áo. “Trái Trạch Hạo và Thanh Thù một lòng thêm .” Nàng , mặt lộ nụ hạnh phúc.

Đào thị hâm mộ Liễu thị: “Cho dù là nam hài nữ hài cũng , cũng sinh thêm một đứa nhưng bụng chịu động đậy.”

Liễu thị lắc đầu : “Thật con trai gái đều là nợ. Nếu là nam thì sẽ lo lắng việc học tương lai của , nếu tiến bộ còn , nếu trở thành kẻ bại hoại sẽ cho tức chết. Nữ thì càng cần quan tâm, cả nhà nâng niu trong lòng bàn tay nuôi đến cập kê, đó gả nhà khác. Nếu gặp nhà chòng thì còn đỡ, nếu gặp nơi giày vò thì quan tâm cả đời.”

Đào thị thế thì cũng nghĩ như thế.

Liễu thị : “Muội đại tẩu xem, bình thường trầm tĩnh đoan trang nhưng đụng tới hôn sự của Thanh Chỉ thì cũng bình tĩnh , Thanh Chỉ chỉ đính hôn thôi, thành hôn cũng đến nhà đẻ. Biết rõ như thế nhưng đại tẩu còn yên tâm, chớ chi chúng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-168-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]

Lúc Đào thị nhớ tới Cố Thanh Thù cũng mười tuổi, cũng sắp đến tuổi tìm kết , thảo nào Liễu thị suy nghĩ nhiều thế.

Liễu thị thở dài: “Nha đầu của nhà chúng đó, cả ngày cùng nam hài chơi đùa. Ta nghĩ đến con bé thật sự là vô cùng lo lắng.

“Tính cách Thanh Thù hoạt bát, dáng vẻ cũng xinh, gia thế cũng , thật Nhị tẩu cần lo lắng.”

“Nếu chỉ cân nhắc môn đăng hộ đối thì cũng lo lắng.” Liễu thị . “Nói , cũng càng thêm , gả Thanh Thù cho đứa cháu Tử Ký . Vừa lúc bọn cũng là thanh mai trúc mã lớn lên cùng , cũng hiểu rõ tính cách , lo sẽ đối xử với Thanh Thù.”

“Đây chẳng là chuyện ?”

“Ôi, Tử Ký tệ, nhưng nương và đại tẩu…” Liễu thị lắc đầu. “Nữ hài tử nhà chúng suốt ngày thấy tổ phụ hoặc là phụ các nàng một lòng một . Mai gả thể thích nghi với cuộc sống tam thê tứ chứ!”

Đào thị Liễu thị thế cũng trầm mặc.

Trong kinh thành , nữ tử hâm mộ các nàng nhiều kể xiết, gả tới Cố gia càng nhiều. Giống như Cố Trạch Vũ, ít tìm Chu thị cầu , nhưng Chu thị vẫn luôn lấy cớ hài tử còn nhỏ mà trì hoãn. Còn Cố Trạch Hạo và Cố Trạch Mộ, tuổi ý với bọn họ. Có đôi khi Liễu thị và Đào thị ngoài tham dự yến hội, thỉnh thoảng còn lộ mong kết với hai , cũng thật dở dở .

Cố gia như , đối với hài tử Cố gia mà chuyện , thử hỏi trong bộ kinh thành nhà ai dễ chịu thoải mái như Cố gia. Bọn nhỏ quen thuộc cuộc sống như thế, gả thích nghi cuộc sống tranh đấu ở nhà hào môn, chị em dâu đấu võ mồm với .

Hai trò chuyện một lúc đều cảm thấy lo lắng.

Cuối cùng vẫn là Liễu thị : “”Được rồi, bây giờ chúng nghĩ những chuyện cũng vô dụng.” Nàng xoa tay : “Bây giờ cũng hối hận, đáng lẽ thừa dịp Thanh Thù còn nhỏ tìm thích hợp mai mối. Cho dù thì chúng cũng thể dạy mà!”

Đào thị mở to hai mắt : “Còn thể như thế?”

“Đương nhiên thể!” Liễu thị với vẻ đương nhiên: “Đem lừa gạt đến gia thục của chúng , dạy bảo tầm mười năm lẽ sẽ học ưu điểm của nam nhân Cố gia.”

Loading...