Ban đầu, Tiêu Dận bỏ xuống tất cả áp lực mà dốc hết sức ủng hộ Chiêm Thế Kiệt. thể ngờ ở năm thứ ba, Hoàng Hà bùng nổ lụ lụt từng , bộ phương nam gần như trở thành biển nước. Mà tất cả tội đều đổ lên đầu Chiêm Thế Kiệt, áp lực của triều đình quá lớn đến mức Tiêu Dận nghi ngờ lời thề khi xưa của Chiêm Thế Kiệt.
Trong tình huống đó, khi chứng cứ tham ô của Chiêm Thế Kiệt bày mắt, sự tin tưởng trong đầu cắt đứt. Không hoài nghi tới, nhưng mà là chứ thần, chuyện quá nhiều trở ngại. Hơn nữa trong triều ai dám chuyện giúp Chiêm Thế Kiệt, ngay lúc đó từ bỏ ông mới là quyết định sáng suốt nhất.
Sau khi trùng sinh, những lời Hạ Nghi Niên , cuối cùng Cố Trạch Mộ cũng bắt đầu xem xét kỹ những chuyện nữa.
Bây giờ mới hiểu tai họa thật sự của năm đó là gì, giống như Thụy vương từng lòng vốn nghiêng lệnh, xem ở vị trí nào, chuyện hai chữ tham lam thể rõ hết .
mà rốt cuộc bây giờ cũng thể nào những lời với Tiêu Hằng .
Tiêu Hằng và hai thư đồng trò chuyện hưng phấn.
Thường Ngọc : “Ta cảm thấy thành chuyện ba việc. Một là quan trong sạch, quan viên phụ trách trị thủy nể mặt nọ, thật lòng việc. Hai là triều đình tiền, công trình lớn, tất nhiên hao phí nhiều ngân lượng. Ba là cần một giỏi giang, đưa biện pháp hữu hiệu, như thế mới thể giải quyết lũ lụt.”
Cố Trạch Mộ hồn , y thế thì nhịn mà khổ một tiếng. Năm đó, và Chiêm Thế Kiệt cũng thỏa mãn ba điều kiện , nhưng cuối cùng cũng thể nào thành công .
Tiêu Hằng tiếng khổ của , nhịn mà hỏi: “Trạch Mộ cảm thấy A Ngọc đúng ?”
“Ba điều sai, nhưng mà nhiều vấn đề khác cần cân nhắc hơn.”
Thư Diệp An , vô cùng phấn khởi mà giơ tay: “Ta , còn một chuyện quan trọng nhất.”
Ba về phía .
Thư Diệp An khẽ : “Bệ hạ tin tưởng mới , giống như tiên đế… Ưm ưm ưm.”
Thường Ngọc che miệng của , khẽ : “Đây là điều cấm kỵ trong cung, ngươi thật là gan to bằng trời.”
Tiêu Hằng thấy dáng vẻ ấm ức của Thư Diệp An thì đành bảo Thường Ngọc buông , đó nhắc nhở : “Ở mặt mấy chúng một chút vẫn , nhưng ngộ nhỡ ngoài thì cũng thể nào cứu ngươi.”
“Vâng.”
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-153-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Ba xong thì xem như việc gì xảy , chỉ Cố Trạch Mộ thủ hạ im lặng mà Chiêm Thế Kiệt từng , khẽ thở dài một cái.
Thư của Tiêu Trạm nhanh chóng gửi đến Tương Nam. Thụy vương thấy nội dung bức thư, cho dù tôn trọng hoàng cũng nhịn mà thất vọng.
Sau khi phụ tá tay chuyện thì lập tức : “Điện hạ, chút bạc thể gì? Chúng gặp tai bay vạ gió, bây giờ còn dùng tiền túi của trị thủy ?”
Thụy vương trầm mặt: “Ngươi ý gì! Chẳng lẽ bảo bản vương kháng chỉ bất tuân ?”
“Thuộc hạ chỉ bất bình vì ngài, mấy năm nay ngài ở Tương Nam công lao cũng cũng khổ lao. Bây giờ Huyện lệnh Đường huyện quan tâm sự sống c.h.ế.t của khác mà đổi tuyến đường vỡ đê, đến mức dân chúng Tương Nam chúng gặp nạn. Bệ hạ xử phạt ông , ngay cả bạc cứu tế cũng cho, còn bảo ngài xuất bạc , đây là đạo lý gì chứ!”
“Ngươi câm miệng!”
“Ngài bảo thuộc hạ câm miệng thì thuộc hạ vẫn , ngài quá dễ chuyện cho nên mới khác ức h.i.ế.p đến cảnh bây giờ. Thật sự thuộc hạ thấy mắt!”
“Người , bắt giam cho bản vương!”
Thụy vương tức giận đến mức lồng n.g.ự.c phập phồng, vệ trong vương phủ lập tức lên bắt phụ tá dẫn .
Lúc Thụy vương mới nổi giận đùng đùng trở về hậu viện. mà mặc dù giam phụ tá , song, những lời của phụ tá vẫn tạo thành ảnh hưởng với .
Vẻ mặt Thụy vương trầm ngâm, vô thức tới viện của vương phi.
Lúc , vương phi đang ăn cơm với quận chúa Vinh Cẩn. Vinh Cẩn thấy phụ vương thì lập tức chạy lên đón: “Phụ vương, Hiểu Hiểu nhớ ngài.”
Trên mặt Thụy vương nở nụ , ôm nữ nhi: “Phụ vương cũng nhớ Hiểu Hiểu.”
Vương phi thấy thế thì lắc đầu : “Hai đó…”
Thụy vương chơi với nữ nhi một lúc lâu, tâm trạng mới trở nên một chút. Vinh Cẩn ăn cơm xong uốn éo xuống chơi, Thụy vương đành buông để nhũ mẫu cẩn thận trông nom con bé.