Thân là đế vương mở tư khố trợ giúp quốc sự, sử sách sẽ ghi đây là công lao sự nghiệp của đế vương, còn thần tử vô năng.
Chúng thần tử đều run rẩy cả .
“Thần tuân chỉ.”
Tiêu Trạm lo lắng trở về hậu cung, Trương Lễ thấy vẻ mặt y như thế, dè dặt hỏi: “Bệ hạ đến cung của vị nương nương nào?”
“Đi…” Tiêu Trạm dừng một chút mới : “Thôi, đến cung hoàng hậu .”
Trương Lễ vội vàng vội vàng phái tiểu thái giám cung Khôn Ninh báo tin, lực sĩ nâng ngự liễn lên về phía cung Khôn Ninh.
Chờ đến khi Tiêu Trạm đến, Trần hoàng hậu ôm nữ nhi cùng thái tử Tiêu Hằng chờ ở cửa.
Tiêu Trạm kinh ngạc: “Sao hôm nay Hằng Nhi cũng ở đây?”
Sau khi Tiêu Hằng hành lễ mới : “Phụ hoàng quên ? Hôm nay là sinh thần của mẫu hậu.”
Lúc , Tiêu Trạm mới vỗ trán: “Xem trẫm , gần đây quá nhiều chuyện đến chuyện cũng quên mất.” Y liếc mắt Trương Lễ: “Ngươi cũng nhắc nhở trẫm!”
Trương Lễ vội vàng quỳ xuống thỉnh tội.
Trần hoàng hậu : “Chỉ là sinh thần bình thường thôi, cũng chuyện lớn gì. Mỗi ngày bệ hạ trăm công ngàn việc, thể để ngài quan tâm những chuyện nhỏ nhặt .”
Tiêu Trạm nở nụ , cùng Trần hoàng hậu.
Trên bàn bày xong thức ăn từ sớm.
Trần hoàng hậu giao nữ nhi cho nhũ mẫu, ba cùng xuống, Tiêu Trạm ăn chuyện với Trần hoàng hậu. mà khi ăn y nhớ đến chuyện Hoàng Hà, trong phút chốc cũng cảm thấy khẩu vị.
Trần hoàng hậu quan sát sắc mặt y mà : “Bệ hạ thế? Mệt mỏi ?”
Tiêu Trạm thở dài, cảm khái : “Đột nhiên nhớ đến phụ hoàng, triều chính thật đơn giản như nghĩ, dễ khó mà.”
“Sao bệ hạ ủ rũ như thế, cho dù bình thường còn lo một ngày ba bữa. Trên bệ hạ gánh cả giang sơn, chẳng càng khó ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-152-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Mê Truyện Dịch
Tiêu Hằng trợn mắt : “Phụ hoàng đang lo lắng chuyện Hoàng Hà ngập lụt ?”
“Ồ? Con cũng ?”
Tiêu Hằng nhếch môi : “Gần đây khi thái phó giảng bài nhắc đến.”
Hắn nhớ đến tình cảnh lúc đó, từ khi trở thành Thái tử, ngoại trừ lên lớp với mấy các khác thì còn học thêm thái phó dạy bảo, dần dần bắt đầu tiếp xúc triều chính.
Lúc , lo lắng chuyện nên gọi mấy thư đồng tới. Thường Ngọc và Thư Diệp An bắt đầu an ủi .
Lúc đó Tiêu Hằng nghĩ viễn vông, hỏi bọn họ: “Các ngươi cách gì giải quyết ?”
Hai thư đồng cũng nên gì, dù chuyện các đại nhân trong triều giải quyết , bọn họ cách gì chứ. Mặc dù Tiêu Hằng nhưng vẫn thất vọng.
Trái , bỗng nhiên Cố Trạch Mộ một câu: “Cũng cách giải quyết.”
khi hỏi tới thì Cố Trạch Mộ chịu .
Tiêu Hằng , Cố Trạch Mộ chỉ nhớ đến kiếp . Lúc đó trẻ tuổi hăng hái nhiệt huyết từng câu ở mặt .
Lúc đó, Chiêm Thế Kiệt vẫn là thanh niên nghé con mới đẻ sợ cọp, ông chậm rãi mà mặt .
“… Thương nhân Tây Hán từng đưa ba cách thượng trung hạ. Trong đó thượng sách chính là khai thác “Khoan hà trệ sa”, tức là mở rộng đường sông, gia cố đê đập, hành động thể giảm tốc độ ứ cát. Cùng lúc đó, thể trồng rừng ở hai bên bờ ruộng thượng du.”
“Tiền triều, Minh An từng khắp hai bên bờ Trường Giang và Hoàng Hà, ông cho rằng thảm thực vật ở thượng du sông Trường Giang phong phú, bộ rễ cây cối bùn cát khóa cho nên nước Trường Giang trong, bùn cát chảy trong nước tương đối ít, đến mức ngăn chặn đường sông. Mà thảm thực vật ở thượng du Hoàng Hà thưa thớt, bùn cát dễ dàng cuốn trong nước, đến mức nước bùn càng để lâu càng cao, cho dù mỗi năm nâng đê đập cũng thể giải quyết.”
“Thần cho rằng hai bút cùng vẽ, đầy mười năm nhất định sẽ xử lý Hoàng Hà.”
Lời của Chiêm Thế Kiệt còn văng vẳng bên tai, nhưng đầy ba năm tất cả cũng nghiêng trời lệch đất.
Chỉ là khi đó quân thần hai nghĩ đến lũ lụt Hoàng Hà chỉ vì nước lũ tàn phá, thứ thật sự tạo thành là nước lũ đục ngầu mà là lòng ghê tởm.
Hai bên bờ thượng du Hoàng Hà biến thành ruộng đồng từ lâu, bởi vì tưới tiêu thuận tiện nên gần như là ruộng , phần lớn tập trung trong tay thế gia. Chiêm Thế Kiệt lui ruộng trồng rừng, mang ý nghĩa là thu hồi từng mảnh ruộng , đây quả thực là cắt thịt bọn . Mặc dù triều đình đền bù nhưng bọn cũng chịu tiếp nhận.
Bọn họ vốn để ý tới theo như lời Chiêm Thế Kiệt chuyện lợi quốc lợi dân cỡ nào, chỉ cần xâm phạm ích lợi của bọn thì sẽ đội trời chung. Vì thế chuyện xung đột thể tránh khỏi, thế gia xui khiến thôn dân và tá điền ngăn cản của Chiêm Thế Kiệt, tạo chứng cứ phạm tội của Chiêm Thế Kiệt vì lui ruộng mà đánh c.h.ế.t bách tính. Chính những bánh tính bình thường sự kích động của thế gia xem Chiêm Thế Kiệt là kẻ ác, chuyện dùng binh khí đánh lúc nào cũng xảy .