Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 128: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 2025-07-07 07:19:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

- Thuộc hạ hiểu rõ...

Uy Quốc Công đưa tay đánh gãy lời :

- Ta còn xong.

- Trừ đó, ngươi còn chịu đựng khác khinh nhục còn căm hận, mặc kệ là ngươi bại trận, phận, đều chú định bọn họ sẽ hữu hảo với ngươi, ngươi học cách dựa chính hóa giải mâu thuẫn, đạt chiến hữu. Nếu ngươi thể trôi qua, hãy ở trong quân vững gót chân, nếu thể, ngươi rời , thể tùy thời tới tìm .

Phụng Linh nhấp nháy môi, trong lòng cảm kích Uy Quốc Công những lời với , nhớ lúc đối với Uy Quốc Công chỉ nghi ngờ cùng phỉ báng, đúng là chốn dung .

- Quốc công gia yên tâm, thuộc hạ hiểu rõ.

Uy Quốc Công vỗ vỗ bờ vai của :

- Được , nhưng ngươi đừng quá nóng vội, nên dưỡng thương cho .

- Dạ.

Chờ Uy Quốc Công rời , Phụng Linh mới cảm giác vết thương truyền đến đau đớn, nhe răng trợn mắt giường, vẻ mặt đen tối cùng thấp thỏm tan hết, nắm chặt tay, tràn ngập tin tưởng tương lai.

Đang lúc , Từ Trọng đẩy cửa tiến .

Phụng Linh :

- Từ , đa tạ ngươi, nhiều ngươi khuyên nhủ, cho nên mới gặp họa, quyết định thành thật kiên định lưu quân doanh, phiền ngươi, giúp một phong thư trình lên bệ hạ, giải thích rõ ràng nguyên do, bệ hạ minh thần võ, nhất định sẽ an bài hướng cho ngươi.

- Như thế nào? Bá gia ngại thuộc hạ vướng bận, đuổi thuộc hạ về kinh thành?

- Không , ngươi hiểu lầm. Chỉ là chỉ là một sĩ bình thường, ngươi theo sẽ thích hợp.

Phụng Linh chút ngượng ngùng:

- Còn nữa, ngươi cũng đừng gọi là Bá gia, hiện giờ tước vị, chỉ là một tầm thường.

Từ Trọng nôn nóng biện giải, nhịn lên tiếng, cảm thấy Phụng Linh hiện giờ so với lúc còn thuận mắt hơn nhiều.

- Được, , đừng lo lắng cho , mới tìm thế tử, vẫn còn ba phần thông minh, thế tử trúng, liền lưu quân doanh mưu sĩ.

- Thật !

Phụng Linh kinh hỉ .

Từ Trọng rộ lên:

- , cho nên hiện giờ cần suy nghĩ nhiều quá, những áp lực cũng cần đeo lưng, cứ chính .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-128-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]

Phụng Linh dùng sức gật đầu.

_______________________________

Cùng lúc đó, ở Tây Bắc thảo nguyên đang tiến hành một trận c.h.é.m g.i.ế.c kịch liệt.

Một bên là Mục Khánh bộ một trong năm bộ tộc lớn mạnh nhất, một bên là Cát Nhan bộ mới quật khởi, cực kỳ hung mãnh.

Thủ lĩnh của Cát Nhan bộ là Trác Cách, đang cưỡi lang vương màu trắng, một đôi mắt như chim ưng chằm chằm cuộc chiến mắt.

Chỉ thấy đằng là một mảnh hỗn loạn, thủ lĩnh Mục Khánh bộ bắt lấy một nữ tử đang giãy giụa kịch liệt đưa phía , khàn giọng :

- Trác Cách! Đây là nữ nhi Mai Tang của ngươi! Là lúc chính ngươi tự đưa gả, hiện giờ ngươi khai chiến, chẳng lẽ nghĩ tới mạng của Mai Tang ?

Trong Cát Nhan bộ ít nhận Mai Tang, liền xôn xao một trận.

Trác Cách nhíu mắt, giơ tay trấn an bọn họ, đó cưỡi lang chậm rãi .

Gió thổi cỏ xanh mượt thảo nguyên, trong khí nhiễm một cổ bất an.

Thủ lĩnh Mục Khánh bộ khuôn mặt đỏ bừng, cánh tay gắt gao bóp cổ Mai Tang, hai mắt vẫn đục chằm chằm Trác Cách, rõ ràng hiện lão thái( lão hóa), nhưng cùng so sánh, thì Trách Cách cao lớn cường tráng, hai mắt thâm thúy, sắc da màu đồng khỏe mạnh, chỉ cần động là thể thấy vân da rõ ràng, tràn ngập cơ bắp lực lượng.

Trác Cách :

- Ngạch Nhĩ Kim, ngươi già , nếu ngươi đầu hàng, còn thể tha cho ngươi một mạng!

Ngạch Nhĩ Kim lộ ánh mắt hung ác, cánh tay càng thêm dùng sức, bóp mạnh cổ Mai Tang, phun một ngụm nước bọt, lạnh lùng :

- Nếu ngươi như , liền g.i.ế.c Mai Tang, để lang kỵ dẫm nàng thành thịt nát!

Mê Truyện Dịch

Hắn cúi đầu, nữ tử, âm lãnh :

- Đây chính là nữ nhi mà ngươi sủng ái nhất, là viên minh châu nhất thảo nguyên, ngươi thật sự nhẫn tâm nàng chết?

Trác Cách trầm mặt, về phía nữ nhi.

Mai Tang mặc một xiêm y màu đỏ rực, làn da tuyết trắng, lông mày cong cong, đôi mắt sáng ngời giống như ngôi bầu trời, Ngạch Nhĩ Kim buông lỏng lực đạo, ý bảo nàng xin Trác Cách tha cho.

Mai Tang ho khan hai tiếng, về phía phụ , nàng gả Mục Khánh bộ ba năm, ngờ lúc tái kiến phụ trong cảnh tượng thế , nàng nhẹ giọng :

- A mã

Trác Cách khẽ động dung, nhưng mau khôi phục bình thường, nhàn nhạt :

- Mai Tang, ngươi là nữ nhi mà sủng ái nhất, ngươi còn gì lưu luyến, thể cùng a mã.

Loading...