Cố Trạch Mộ nâng đầu:
- Thế nào?
- Sờ . giống như cảm giác gì.
- Ngươi xuống .
Mê Truyện Dịch
Cố Thanh Ninh nắm tay Cố Trạch Mộ bò xuống, hai cùng khôi phục đồ vật về nguyên trạng, Cố Trạch Mộ bỗng nhiên đặt ngón trỏ lên môi. Cố Thanh Ninh liền hiểu ý, bên trong từ đường an tĩnh, hai tiếng bước chân, một bóng chiếu cửa sổ, từ xa tới gần.
Hai lão bộc trông coi từ đường trở , sắc mặt Cố Thanh Ninh khẽ biến, Cố Trạch Mộ vẫn bộ trầm , ý bảo nàng chậm rãi để đồ vật về chổ cũ.
Hai im lặng di động cẩn thận, đem đệm hương bồ bỏ chỗ cũ.
Trong từ đường vô cùng tối tăm, chỉ đèn dầu bàn thờ tản một chút ánh sáng.
Sau khi xong chuyện, Cố Trạch Mộ phát hiện tiếng bước chân đang hướng tới từ đường, nhíu mày, lôi kéo Cố Thanh Ninh đến đằng từ đường.
Sau từ đường gian nhỏ hẹp, đựng đồ vật hiến tế, trừ đó ngay tường chỉ một cái tủ, Cố Trạch Mộ cùng Cố Thanh Ninh liếc , hai ăn ý bước trong tủ, cuộn thành một đoàn, Cố Trạch Mộ thuận tay đóng cửa tủ .
Ngay lúc cửa tủ mới đóng , cửa từ đường mở , đúng là lão bộc. Hắn cầm phong đăng(đèn), lẩm nhẩm lầm nhầm :
- Ta trí nhớ thật kém…… Thiếu chút nữa quên châm dầu.
Hắn chậm rì tới từ đường, lẩm bẩm:
- Dầu để chỗ nào , nhớ đặt ở đây...
Trong ngăn tủ, Cố Trạch Mộ cùng Cố Thanh Ninh xuyên thấu qua khe hở, thấy lão bộc tới đây, nhiều , tới tủ, khiến tâm bọn họ nhảy tới cổ họng, nhưng lắc đầu rời .
Qua một hồi lâu, lão bộc từ trong góc tìm dầu thắp:
- Cuối cùng cũng tìm !
Hắn mang theo phong đăng rời khỏi mặt từ đường, Cố Thanh Ninh thở một , cảm giác lưng ướt đẫm.
Một lát , lão bộc thêm dầu đèn, chậm rãi rời khỏi từ đường.
Chờ một lúc lâu, Cố Thanh Ninh nhịn giật tay chân, thấp giọng hỏi:
- Người , chúng ngoài ?
Cố Trạch Mộ ừ một tiếng, mở cửa tủ, đỡ nàng ngoài, hai dính ít bụi bẩn, cũng dám ở lâu, mau chóng rời khỏi từ đường trong viện.
Chờ sân viện, Xuân Anh từ , kinh hãi :
- Tiểu thư, nơi nào, dơ bẩn như ? Nô tỳ nấu nước cho tắm rửa.
- Tắm rửa thì cần, ngươi lấy hai bồn nước, cho cùng…Ca ca lau mặt.
Cố Thanh Ninh kêu “Ca ca” cực kỳ miễn cưỡng, Cố Trạch Mộ nhịn nàng một cái.
Xuân Anh còn định khuyên, nhưng Cố Thanh Ninh cùng Cố Trạch Mộ phòng, nàng chỉ thể bất đắc dĩ thở dài, đó múc nước.
Chờ đến lúc Xuân Anh đem nước tới đây, Cố Thanh Ninh đổi y phục, nàng để Xuân Anh lui xuống, đó tự vắt khô khăn, lau chùi khuôn mặt đầy tro bụi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-121-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Cố Trạch Mộ cũng vắt khô khăn, nhưng lau mặt, đến bên cạnh Cố Thanh Ninh, nàng lau tro bụi tóc.
Cố Thanh Ninh sửng sốt, đó thấp giọng :
- Cảm ơn.
- Không cần khách khí.
Cố Trạch Mộ xong câu , hai cũng nên gì nữa, hai lau khô tay mặt, để Xuân Anh dọn dẹp ngoài.
Cố Thanh Ninh thở một dài, với Cố Trạch Mộ:
- Ta ngủ đây.
Cố Trạch Mộ gật đầu, :
- Ngươi ngủ , ở bên cạnh ngươi.
Cố Thanh Ninh giường, nhắm mắt , một khắc qua .
Không vì , ngày thường ngã đầu liền ngủ, giờ phút ngủ . Nàng nỗ lực một lúc lâu, cũng còn cách nào, mở mắt :
- Ta ngủ .
Cố Trạch Mộ đang sách, nàng như , cũng chút ngẩn .
Hai một hồi, Cố Trạch Mộ mím môi:
- Ta sẽ dỗ ngươi ngủ.
Cố Thanh Ninh:
- …
Nàng bất đắc dĩ thở dài:
- Ngươi trò chuyện với .
- Ừ.
Tuy như , Cố Thanh Ninh mở miệng thế nào, từ nhiều năm , nàng chuyện với Tiêu Dận, đó trùng sinh, hai đều đối chọi gay gắt, nhưng đêm nay, lẽ ở trong từ đường Cố Trạch Mộ bảo hộ nàng, hoặc là ban ngày Cố Trạch Mộ những , rốt cuộc vẫn khiến nàng động tâm tư.
- Ta cũng ngươi câu thông cùng giải thích là thật , cả đời vẫn thấu ngươi, ngươi câu nào là thật, câu nào là giả, cũng hiện tại ngươi chuyện đó với , là dụng tâm kín đáo?
Cố Thanh Ninh thở dài,
- Tiêu Dận, sống cùng ngươi quá mệt mỏi.
Ánh mắt Cố Trạch Mộ khẽ nhúc nhích, giống như giải thích, mím chặt môi.
Cố Thanh Ninh :
- Lúc ngươi thú cũng vì thích , lúc gả cho ngươi cũng như thế, trải qua nhiều cuộc đua thế lực, hôn sự của chúng chỉ là tính kế cùng trao đổi. Thật cách ngươi là đúng, hôn sự như , ngươi sắm vai nhân vật , cần thổ lộ tình cảm, đây mới là phương thức nhất.