TẠ TRƯỜNG NINH TÁI SINH, HẦU PHỦ NÁO LOẠN RỒI!!! - Ngoại truyện 23: Có thể gọi là song hỷ lâm môn

Cập nhật lúc: 2025-09-06 11:58:55
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đôi mắt Phó Chỉ bỗng trợn to.

Hắn mang dáng vẻ dám tin.

Tuế Tuế ?

 

 

Mãi cho đến khi đôi môi mềm mại khẽ chạm lên, Phó Chỉ mới dám chắc rằng, hề lầm.

Hắn, sắp thê tử .

Thật dễ dàng, chờ đợi ngày , suốt hơn hai mươi năm.

 

 

Tạ Trường Ninh ôm chặt lấy Phó Chỉ, nước mắt tuôn rơi ngừng.

Thật bao!

 

 

Kiếp , phủ Quốc công vẫn còn, Phó Chỉ cũng tự vẫn trong ngục.

Nàng còn tìm Châu Châu và Dư Bạch.

 

 

Nàng đổi mệnh của nhiều .

Có lẽ đây chính là ý nghĩa của việc nàng trọng sinh.

 

 

Phó Chỉ vui mừng khôn xiết, ôm chặt lấy nàng, hận thể đem nàng hòa nhập xương cốt m.á.u thịt.

Nụ hôn rời , thở rối loạn, đôi mắt nóng rực trong lòng:

“Nàng nghĩ kỹ ?

Một khi nàng đồng ý, tuyệt sẽ cho nàng cơ hội hối hận!”

 

 

“Ừm, kiếp hối hận.”

Tạ Trường Ninh , gật đầu thật mạnh.

 

 

“Tuế Tuế, , là chính nàng chủ động trêu chọc đó!”

Phó Chỉ bế ngang nàng lên, trở về phủ.

 

 

Buổi chầu sớm ư?

Mặc kệ buổi chầu sớm .

Hôm nay trời trong nắng , vô cùng thích hợp để vài chuyện mà vẫn luôn , nhưng cơ hội thực hiện…

 

 

Tuy rằng giữa bọn họ, “gạo nấu thành cơm”.

điều đó cũng chẳng ngăn dùng cách , để xác định lòng nàng.

 

 

Phó Chỉ cẩn thận đặt trong n.g.ự.c lên giường.

Có lẽ vì hạnh phúc đến quá bất ngờ, cho đến giờ khắc vẫn thấy khó tin.

 

 

“Thiếp nguyện ý…”

Tạ Trường Ninh chỉ liếc mắt thấu tâm tư .

Nàng vòng tay ôm lấy cổ , một nữa hôn lên môi .

 

 

Màn trướng chậm rãi buông xuống.

 

 

Trên triều, thấy phụ đến buổi chầu sáng, Thẩm Dư Bạch tràn đầy nghi hoặc.

Hôm nay rốt cuộc xảy chuyện gì?

Quả thật chút bất thường.

 

 

Không ngoài dự đoán, văn võ bá quan nữa nhắc đến chuyện lập hậu.

Thẩm Dư Bạch liền tùy tiện tìm một lý do để qua loa cho qua.

Hạ triều xong, việc đầu tiên là sai dò hỏi, tại phụ lên triều.

 

 

Đến khi , mẫu từ sáng sớm tìm phụ .

Hai ngay mặt thì chớ, thế mà còn hổ ôm lấy .

Mẫu thậm chí còn chủ động hôn phụ .

 

 

Thẩm Dư Bạch: “……”

Bảo hôm nay phụ thèm lên chầu sớm.

Mẫu chủ động hiến nụ hôn, phụ nếu còn tâm tư quản mấy chuyện khác thì mới là lạ.

 

 

Nhiều năm tâm nguyện, hôm nay rốt cuộc thành sự thật!

Lúc đây, e là gương mặt phụ sắp đến rách mất

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/ngoai-truyen-23-co-the-goi-la-song-hy-lam-mon.html.]

 

Hắn vốn tưởng phụ còn nỗ lực thêm một năm rưỡi nữa.

Không ngờ nhanh đến .

 

 

Phụ dùng thuốc mê gì với mẫu thế?

Sao thể khiến mẫu đổi quyết định nhanh ?

 

 

Vì quá hiếu kỳ, lén sai ám vệ dò xét một phen.

Kết quả...

 

 

Thì là… mỹ nam kế!

Phụ thế mà dùng mỹ nam kế với mẫu !

 

 

Khóe miệng co giật dữ dội.

Cũng đáng đời phụ , cuối cùng ôm mỹ nhân về.

 

 

Buổi chiều.

Phó Chỉ tràn đầy đắc ý, xuất hiện mặt nhi tử.

Hắn đến gì?

Đương nhiên là để xin thánh chỉ ban hôn.

Hơn nữa, là hai đạo.

 

 

Một là của và Tuế Tuế.

Một là của Tiêu Yến và Phương Như Vũ.

 

 

Thẩm Dư Bạch còn thể ?

Đương nhiên chỉ thể chấp thuận.

 

 

“Nào, chọn một ngày !”

 

 

Trước khi phụ đến, sai Tư thiên giám chọn mấy ngày lành tháng để thành .

Dĩ nhiên, chuyện của Tiêu Yến và Phương Như Vũ, chẳng quản.

Phó Chỉ còn kịp khen nhi tử chu đáo, cúi đầu liền đen mặt.

 

 

Châu Châu còn cần hai tháng nữa mới thể khôi phục dung nhan như .

Hắn vốn định đợi Châu Châu hồi phục xong, sẽ lập tức cưới Tuế Tuế cửa.

Đó là cực hạn nhẫn nại của .

 

 

Không ngờ Tư thiên giám chọn ba ngày:

Một cái là tám tháng .

Một cái là một năm .

Cái cuối còn quá đáng hơn, tận mười tám tháng .

 

 

Nếu vì Châu Châu, thật sự một khắc cũng chẳng đợi nổi.

Hắn nghi ngờ nghiêm trọng, rằng nhi tử  của đang cố ý báo thù.

chứng cứ!

 

 

“Không cần phiền phức , hai tháng nữa chính là ngày lành.

Hôn sự của và mẫu ngươi, định mồng tám tháng Hai.”

Phó Chỉ quả quyết, cho từ chối.

 

 

Thẩm Dư Bạch nghiêm mặt:

“Phụ , !

Vẫn nên theo ngày mà Tư thiên giám chọn, mới là thỏa!”

 

 

Phó Chỉ khẽ hừ một tiếng:

“Ồ? Vốn dĩ phụ còn định kéo dài một năm rưỡi nữa, đến lúc đó lập hậu cũng muộn.

Xem tự đa tình , hóa bệ hạ vui lòng lập hậu sớm.”

 

 

Thẩm Dư Bạch: “……”

Lần nữa càng thấm thía, gừng càng già càng cay.

 

 

“Phụ đúng, hôn sự định hai tháng !

Đến khi dung nhan của Châu Châu cũng lành , quả đúng là song hỷ lâm môn!”

Loading...