TẠ TRƯỜNG NINH TÁI SINH, HẦU PHỦ NÁO LOẠN RỒI!!! - Ngoại truyện 10: Của cha chẳng phải cũng là của con sao?

Cập nhật lúc: 2025-08-22 08:48:09
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Để tiện chăm sóc, mấy hôm nay Châu Châu vẫn ở viện của Tạ Trường Ninh.

Chờ Châu Châu ngủ say, Tạ Trường Ninh mới về phòng .

 

 

Đêm khuya.

Nàng bên cửa sổ, chẳng hề chút buồn ngủ.

Nhìn thì như đang thưởng tuyết ngoài sân, nhưng Du ma ma rõ, phu nhân căn bản đang ngắm tuyết, mà là tâm sự nặng nề.

 

 

nàng đang nghĩ gì.

“Phu nhân, kỳ thực Phó đại nhân thật sự là .

Không đến dung mạo và tính tình, chỉ riêng tấm chân tình thôi.

Vì phu nhân mà thể chịu cảnh một gối lạnh chăn đơn suốt bao năm.

Đủ thấy tình cảm dành cho phu nhân thật sự son sắt, trời đất chứng giám.

Huống chi,  còn là phụ của hai đứa trẻ, cả nhà đoàn tụ thì chẳng là chuyện ?

Cho dù lên ngôi cửu ngũ chí tôn, lão thấy Phó đại nhân cũng sẽ đổi.

Phu nhân thực sự suy nghĩ một chút ?”

 

 

Du ma ma khuyên nhủ hết lời, lo lắng tiếp:

“Nếu cứ thế đem ngôi vị hoàng hậu dâng cho kẻ khác, e rằng sẽ sinh chuyện lằng nhằng.

Lão phu nhân nhập cung, nhưng cũng nghĩ cho hai đứa nhỏ.

Chúng từ nhỏ chịu nhiều khổ cực, giờ chẳng lẽ nên để chúng cuộc sống bình yên vô lo ?”

 

 

Trên đời , chỉ Du ma ma mới dám thẳng thắn những lời từ tận đáy lòng với nàng.

Tạ Trường Ninh bà, khẽ đáp:

“Ta bà đều vì cho .

Để suy nghĩ thêm.

Dư Bạch ?”

 

 

Du ma ma trả lời:

“Công tử uống say . Phó đại nhân cho đưa công tử về phòng.

Công tử say nhẹ , ngày mai chắc sẽ tỉnh dậy sớm.”

 

 

Tạ Trường Ninh phất tay, bảo Du ma ma nghỉ.

Ngày mai vẫn còn nhiều việc lo.

 

 

Sáng sớm hôm , khi trời còn sáng, quan viên Lễ bộ cùng cấm vệ đến đón Phó Chỉ cung.

Long liễn dừng ngay cửa phủ, một đoàn rầm rập tiến , kẻ phận sự đều cấm bén mảng gần.

 

 

Quản gia Triệu chỉ dám thật xa, ngay cả đầu cũng dám ngẩng.

Hôm nay khác hẳn ngày.

Từ nay về , thiên hạ sẽ còn “Phó đại nhân”, mà chỉ “Hoàng thượng”.

Nghĩ đến việc sắp dọn về phòng riêng, khóe miệng quản gia Triệu kìm mà nhếch lên.

 

 

Ông xa cách chiếc giường yêu quý của sáu ngày .

Không chiếc giường còn nhớ ông ?

thì ông nhớ da diết.

Có thể là từng khắc từng giây đều nghĩ đến.

Ông sờ gương mặt hóp một vòng, khỏi thầm thì trong bụng:

"Tiểu giường yêu, ngươi chuẩn xong ? Tối nay sẽ trở về … hê hê…"

 

 

“Phu nhân, thật sự tiễn Phó đại nhân ?”

Chỉ sắc mặt Tạ Trường Ninh, Du ma ma , e là cả đêm qua phu nhân hề chợp mắt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/ngoai-truyen-10-cua-cha-chang-phai-cung-la-cua-con-sao.html.]

 

Tạ Trường Ninh lắc đầu:

“Những lời nên , đêm qua cả .

gặp , cũng chẳng còn gì để thêm.

Đi , gì khác ?”

 

 

Nàng dừng , thẳng Du ma ma:

“Từ nay thể gọi là Phó đại nhân nữa, gọi là bệ hạ.”

 

 

“Vâng, phu nhân!”

Du ma ma khẽ thở dài trong lòng.

Xem phu nhân vẫn thật sự nghĩ thông.

 

 

Phó Chỉ , quản gia Triệu lập tức nôn nóng dọn trở phòng .

Ông ngây ngốc chiếc giường, còn vỗ vỗ lên đó:

“Chờ nhé!”

Ban ngày, ông vẫn việc.

 

 

Không ai để ý, trong phủ thiếu một .

 

 

Lễ đăng cơ của Phó Chỉ thì cực kỳ đơn giản.

Hắn chỉ cần ở Tuyên Chính điện, tiếp nhận triều bái của văn võ bá quan là xong.

Nhìn bóng dáng ngai rồng, văn võ bá quan đều sững sờ.

 

 

“Ơ… đây là chuyện gì ?”

 

 

“Các ngươi ý kiến ?”

Ngay khi quần thần còn kinh ngạc, Phó Chỉ từng bước Tuyên Chính điện .

“Vị trí , , thì khác gì?”

 

 

Đám quan văn võ ngập ngừng gật đầu, nhưng ánh mắt uy nghiêm đè nặng của Phó Chỉ, lập tức vội vàng lắc đầu.

 

 

“Dù sớm muộn thì chỗ cũng giao tay , thì sớm hơn một chút ?

Các ngươi còn mau bái kiến hoàng thượng!”

Nói đến câu cuối, ánh mắt Phó Chỉ chợt sắc lạnh.

 

 

Quần thần: “……”

Ngẫm kỹ… hình như cũng lý.

Phụ ngai , nhi tử ngai , chẳng cũng thế ?

 

 

Đương nhiên là khác.

… khác biệt cũng chẳng lớn lắm.

Của cha, chẳng cũng là của con ?

Quần thần , nhanh đưa quyết định.

Họ còn lựa chọn nào khác ?

 

 

“Vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”

Nhìn đang ngai rồng, ngủ say trời đất, bá quan văn võ đồng loạt quỳ xuống tung hô.

 

 

Tiếng hô Thẩm Dư Bạch giật rùng một cái, bừng tỉnh mở mắt.

Loading...